Trời Sinh Một Đôi

Chương 457 : Gài tang vật

Ngày đăng: 14:07 30/04/20


Edit: Trạch Mỗ



Beta: Sakura



Thần Khánh Đế ôm lấy Chân Diệu đã lâm vào hôn mê, vẻ mặt khó lường.



Dương công công cố nén không để lộ ra bất kỳ khác thường gì, trong lòng đã sôi trào.



Mẹ ơi, Hoàng thượng muốn ồn ào kiểu gì đây?



Đầu tiên là lừa gạt Huyện chủ Giai Minh uống rượu độc, thế này cũng đã đành, có lẽ là lão Thái phi thăng tiên, trong lòng Hoàng thượng vô cùng khó chịu, tìm việc vui phát tiết đây mà.



Nhưng bây giờ là chuyện gì? Nhìn bộ dáng Hoàng thượng ôm Huyện chủ Giai Minh, đây...... đây là tình huynh muội?



Ahhh, La đại tướng quân còn đang ở biên quan đấy, nếu như Hoàng thượng thật có cái gì với Huyện chủ Giai Minh, còn không lật trời?



Hoàng thượng nhà lão, không thể nào ngu ngốc như vậy



Đang tự an ủi, lại nghe Thần Khánh Đế chậm rãi nói: “Ngươi đi ra ngoài đi.”



Gì? Dương công công mềm nhũn chân, thiếu chút nữa quỳ xuống.



Hoàng thượng ơi, hậu cung ba nghìn, thiên hạ mỹ nhân, ngài muốn dạng gì không được á, lại Bá Vương ngạnh thượng cung người đang hôn mê, quá mất mặt mà!



“Gọi người tới, đưa Huyện chủ về phủ Quốc Công.”



Dương công công thiếu chút nữa lệ rơi đầy mặt: “Vâng, lão nô đi sắp xếp ngay.”



Thần Khánh Đế đặt Chân Diệu ở trên giường nhỏ, đi tới trong góc nhặt cây trâm hoa ngọc lan lên, quay trở lại, đưa mắt nhìn chốc lát, ôm lấy nửa người trên của nàng, ngón tay linh hoạt dùng cây trâm búi búi tóc, nhìn kiểu tóc lại không khác lúc Chân Diệu tiến cung nhiều lắm.




Đôi gian phu dâm phụ này!



Không đúng, ban đầu trong phủ Hoàng tử, nói riêng về tướng mạo có thể sánh vai với Chân Tứ cũng không phải là không có, rốt cuộc Hoàng thượng để ý nàng ta bao nhiêu, mới có thể bất chấp lễ giáo nhân luân, làm ra chuyện như vậy?



Nhất định là Chân Tứ này không đứng đắn không có liêm sỉ, dẫn tới ý nghĩ viển vông của Hoàng thượng!



Chân Tịnh đưa tay sờ làn da nhẵn bóng như nước kia, trên mặt hiện lên ghen ghét.



Rõ ràng đều là cháu gái, nhưng Thái phi lại cho Chân Tứ những phương thuốc dưỡng nhan vạn kim khó cầu trong truyền thuyết kia, có phải chính là một thân da thịt tốt này, mới dẫn tới Hoàng thượng lưu luyến hay không?



Trong lòng Chân Tịnh bốc lên một mồi lửa, kéo xiêm y của Chân Diệu ra như ma xui quỷ khiến.



Lúc này đã vào hạ, Chân Diệu mặc không nhiều, sau khi lộ ra mảng lớn da thịt, Chân Tịnh rất nhanh phát hiện có cái gì sai sai.



Hình như Chân Tứ...... chưa có tắm rửa......



Chân Tịnh linh quang chợt lóe, nhanh chóng dò xét đi xuống, mơ hồ thở phào nhẹ nhõm.



Thì ra Hoàng thượng không động tới nàng ta!



Nhưng khẩu khí này mới buông lỏng xong, nhìn chằm chằm Chân Diệu quần áo xốc xếch, lại toát ra một ý nghĩ.



“Xảo Dung ——” Chân Tịnh gọi một Đại cung nữ khác vào, “Bổn cung thấy Huyện chủ ra mồ hôi không ít, ngươi cẩn thận lau người cho Huyện chủ, tìm một bộ xiêm y sạch sẽ thay.”



“Vâng”



Chân Diệu không biết qua bao lâu, rốt cục có thể mở mắt, đập vào mi mắt, chính là khuôn mặt tươi tắn tràn đầy lo lắng kia của Chân Tịnh.