Trời Sinh Một Đôi

Chương 467 : Xóa tên

Ngày đăng: 14:07 30/04/20


Edit: Thu Hằng



Beta: Sakura



“Gọi Nhị lang, Yên di nương, Lục Quyên tới đây”



Không lâu sau, ba người đi vào, trên mặt ba người biểu hiện khác nhau.



Tay chân La Nhị lang cứng ngắc bước đi, trên mặt có một loại biểu hiện điên cuồng bị đè nén, Yên di nương bước đi nhẹ nhàng, vẻ mặt đờ đẫn, giống như mất đi hồn phách, chỉ có Lục Quyên có biểu hiện của người bị kinh sợ quá độ, từng là đại nha đầu hầu hạ Điền thị, hiện tại co rúm thân thể đi đến.



“Đều quỳ xuống hết cho ta” đả thương phụ thân, gặp loại chuyện tình rối loạn nhân luân cương thường như vậy, may là lão phu nhân đã trải qua mưa gió, công phu khí dưỡng tốt, lúc này cũng bất chấp rồi, ném mạnh chén nhỏ trên bàn trà xuống đất phát tiết lửa giận trong lòng.



Chén trà nhỏ rơi bên chân La Nhị lang, nát bấy, mảnh sứ nhỏ văng ra, lão phu nhân trầm mặc nhìn, trong lòng trống rỗng, phảng phất cảm thấy tan nát cõi lòng như chén trà nhỏ kia.



Lão phu nhân nghĩ, đây chính là tôn tử bà từng rất thích, thậm chí có lúc bà còn nghĩ, tiền đồ tương lai của Nhị lang còn tốt hơn Đại lang.



Ha hả, nay thật đúng là tự đánh vào mặt mình, hiện tại cũng không phải là có tiền đồ sao, Nhị lang có thể làm được chuyện này, cả Đại Chu sợ rằng không tìm ra mấy người.



Sắc mặt Lão phu nhân xanh mét, ngó chừng La Nhị lang quỳ trên mặt đất “Nhị lang, chuyện này là thật?”



La Nhị lang ngẩng đầu, thấy ánh mắt của mọi người đang nhìn thì trong lòng sợ hãi, không nói  một lời.



Trong lòng lão phu nhân lạnh lẽo, nhìn về phía Yên Nương, không khỏi hít vào một hơi.




Hắn đối với nàng là thật, đối với nàng yêu thích, nàng có thể thật sự cảm nhận được rõ ràng.



Nhưng đáy lòng lại có âm thanh cười nhạo, ngươi thật khờ, Thế tử là một nam nhân vương triều phong kiến triệt triệt để để, tam thê tứ thiếp trong lòng hắn mới là tầm thường, thời điểm có được ngươi, hắn vốn là không có tư tưởng trói buộc bất kỳ nữ nhân nào khác.



Điều này làm cho nàng cảm thấy, có đạo lý trong lòng một người, nếu đã thành vợ chồng, chỉ sợ dù cho nam tử khác có hoàn mỹ hơn nữa thì không có liên quan gì tới nàng.



Hoặc là, Thế tử đối với Yên Nương, không phải là tình yêu nam nữ, mà là … quan hệ lợi dụng?



Chân Diệu đột nhiên cảm thấy, ý nghĩ này so với ý nghĩ trước, càng làm cho người ta không rét mà run.



Nàng không dám nghĩ sâu hơn.



Lại  nghe thấy giọng nói trong trẻo mà  lạnh lùng của Yên Nương “La Nhị lang nửa đêm đến, lợi dụng lúc ta đang ngủ cưỡng bức ta, vừa vặn Nhị lão gia tới, hai người đánh lộn, La Nhị lang đẩy Nhị lão gia đụng vào tường ngất đi.”



Điều này cũng những gì Lục Quyên nói khớp nhau.



Thái dương lão phu nhân nổi lên từng đạo gân xanh, lấy tay vịn tay ghế đứng lên, từng bước đi tới trước mặt La nhị lang, nản lòng thoái chí nói “Nhị lang, làm sao ngươi lại thành cái bộ dáng này?”



Không có tức giận mắng mỏ, không có la to, một câu nói nhẹ giọng, nhẹ lời.. lại làm cho cả người La Nhị lang run lên, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lão phu nhân.



Khóe miệng hắn mấp máy, làm như muốn nói cái gì, nhưng lão phu nhân đã không còn khí lực nghe hắn nói nữa rồi, khoát tay áo nói “Dương ma ma, dẫn Yên di nương và Lục Quyên đi, xử trí thế nào, trong lòng ngươi đều biết. Nhị lang, ngươi có biết, phụ thân ngươi bị ngươi đẩy, trở thành phế nhân không thể nói, không thể hoạt động? Đại lang, chuyện này giao cho cháu, mở từ đường, xóa tên Nhị lang khỏi gia phả”