Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn
Chương 110 :
Ngày đăng: 03:39 19/04/20
"Trong vali có thể nhét vừa một người sao?" Cú mèo trèo lên sô pha, từ trên giá hành lý cao lấy xuống một vali không lớn không nhỏ, cái vali này cũng không nặng, nhưng hắn cảm thấy những vali này đều quá nhỏ, có lẽ không nhét vừa một người.
"Nếu người chết là một người phụ nữ, lại đặc biệt nhỏ gầy..." Quạ đen không biết từ lúc nào đã tới bên người cú mèo, chuyện bảo trì khoảng cách đã bị hai người bọn họ sớm vứt sau đầu, quạ đen vỗ vỗ cái vali cú mèo vừa lôi xuống: "Tôi nghĩ cái vali này có thể nhét vừa."
"Vậy trước hết chọn những cái đặc biệt to nặng?" Cú mèo đề nghị.
Quạ đen liền gật đầu, nói: "Đáng thử một lần."
Có quá nhiều vali, nếu muốn tìm những cái lớn hơn bình thường, cũng không phải việc khó, khó chính là, những cái vali đó đều bị rậm rạp nhét chen chúc cùng nhau, vừa cồng kềnh lại khổng lồ, trên một cái vali còn có một cái vali nữa, muốn rút một cái vali từ trong đó ra, cũng phải lấy những vali xung quanh ra theo.
Cú mèo cảm thấy bất mãn trước: "Đây không phải việc dễ dàng, nếu hung thủ giấu thi thể trong vali nào đó, lại giấu vali đi, như vậy chắc chắn phải dùng các vali khác yểm hộ cho nó, nhưng mà nhiều vali như vậy, chỉ bằng sức lực một người là rất khó di chuyển."
"Hung thủ vô thanh vô tức giết một người, sau đó hắn di chuyển rất nhiều vali, hơn nữa không thể đánh thức chúng ta lúc đó đang ngủ say."
"Tôi nghĩ tôi biết nguyên nhân." Quạ đen mở một cái vali trong đó ra, vì thế hai người đều thấy trong vali – nơi đó trống rỗng.
"Nếu vali trống không, trọng lượng sẽ nhẹ hơn rất nhiều, di chuyển cũng thực dễ dàng."
"Có lý." Cú mèo cười nói: "Nhưng nếu vali rỗng, vậy những hành lý phía trong ở đâu?"
"Có lẽ là ở khắp nơi." Quạ đen nhìn xung quanh: "Cậu xem, khoang xe này vừa bẩn vừa loạn, cũng có rất nhiều rác rưởi, trên bàn cũng có đồ ăn, trên sô pha cũng có quần áo các thứ linh tinh, nếu đồ vật trong vali không nhiều lắm, chia ra vứt đi liền trở nên thực dễ dàng."
Hơn nữa... Quạ đen đi quanh mấy cái sô pha một vòng, xốc lên toàn bộ đám bọc sô pha, quả nhiên thấy trong đó có mấy bộ quần áo.
Chỉ có muốn sống, mới có thể sống sót.
"Đừng tiếp tục suy đoán người này là ai, dù sao hắn đã chết... không phải sao?" Thần sắc cú mèo chậm rãi bình tĩnh lại, hắn cúi đầu duỗi tay sờ quần áo thi thể, quần áo thi thể này mặc gần như giống y như đúc bộ quạ đen và cú mèo đang mặc, cũng là một bộ quần áo màu xanh xám, một bộ quần áo trông như tù phục.
Cú mèo rất nhanh đã tìm thấy chìa khóa trên người thi thể, một chiếc chìa khóa màu đen.
Quạ đen nhìn hắn một cái, đột nhiên nói: "Đưa chìa khóa cho tôi."
Cú mèo dùng ánh mắt khác thường liếc mắt nhìn quạ đen một cái, nhưng vẫn không phản kháng gì, thực thành thật liền ném chìa khóa cho quạ đen, nhưng hắn biết người này không tin tưởng mình, trên thực tế, nháy mắt thấy thi thể này, thậm chí cú mèo cũng có một khắc, không tin tưởng bản thân.
"Tôi không muốn tiếp tục lãng phí thời gian trên đoàn tàu chết tiệt này." Quạ đen vừa bắt được chìa khóa liền đứng lên, nói: "Kế tiếp còn mười hai khoang xe đang chờ chúng ta, mới tới đầu tàu. Trong lúc này, chỉ cần cậu không làm bất kỳ hành động nguy hại nào, tôi cũng sẽ không làm gì cậu."
"Đây là muốn tạm thời kết đồng minh sao?"
"Cậu có thể nghĩ như vậy." Quạ đen đi về phía sau, cuối cùng tới cửa liên tiếp giữa khoang số 13 và khoang số 12, hắn nhìn cú mèo một cái, xoay người đem chìa khóa nhét vào lỗ khóa trên cửa, vừa vặn, xem ra đây quả thực là chìa khóa không sai.
Cú mèo vẫn ngồi xổm bên cạnh vali đựng thi thể kia, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua người giống hắn y như đúc, chần chờ một lát, duỗi tay kéo cánh tay thi thể.
Thi thể này nằm nghiêng mà co lại, như bào thai trong bụng mẹ vậy, khi cú mèo kéo cánh tay thi thể, cũng theo đó mà thấy nhãn tên trên ngực áo thi thể kia, trên đó có một từ đơn tiếng Anh ––– Owl.
"Đây quả thực là phát hiện tệ nhất từ trước tời giờ." Cú mèo theo bản năng che ngực mình, dùng âm thanh thấp không nghe rõ mà yên lặng lầm bầm.