Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 148 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


"Anh là người mới?" Giọng La Giản mềm mềm nói, giống như một đứa nhỏ chân chính, manh mềm vậy, lại còn cố ý tỏ vẻ người lớn. Đương nhiên, bề ngoài của hắn có tính lừa gạt quá lớn, cho dù nơi này là không gian mật thất tàn khốc, vẫn phi thường dễ dàng khiến người khác buông tâm đề phòng.



Tên hề bị bộ dáng hắn chọc cười, tay vốn dĩ đặt trên đầu đứa nhỏ lại không nhịn được mà xoa xoa, hắn cười nói: "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi tới đây. Cậu cũng là lần đầu tiên tới sao?"



La Giản chớp chớp mắt, cười như có như không: "Đúng vậy, tôi quả thật là lần đầu tiên đến."



"Cậu muốn tìm đồng đội sao?"



Tên hề cảm thấy, đứa nhỏ ở trong mật thất này, phỏng chừng thực sợ hãi, những người chơi khác trên cơ bản đều là người trưởng thành, mỗi người đều cao lớn, ăn mặc lố lăng, hắn mở lời với mình có lẽ là muốn tìm người mới tuổi tác tương tự cùng nhau tổ đội, bởi vì hiện tại tên hề mới có mười sáu tuổi, tuy rằng trên mặt trang điểm kỳ quái, nhưng vẫn có thể đại khái nhìn ra tuổi tác.



La Giản tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của tên hề, cũng không vạch trần hắn, nói với tên hề: "Đúng vậy, tôi nghe nói ở đay có thể tự do tổ đội."



Tên hề giảo hoạt cười rộ lên: "Nhưng tùy tiện tổ đội với người khác là chuyện thực mạo hiểm, tôi tạm thời còn chưa muốn tổ đội đâu."



La Giản ngó trái ngó phải, rất nhiều người chơi xung quanh đều đang lo chuyện của mình, không ai chú ý tới bọn họ. La Giản suy nghĩ một lát, đặt dù lên vai mình, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt tên hề, tên hề mới chỉ là thiếu niên, ngũ quan vẫn còn nét ngây ngô non nớt, vẫn chưa hoàn toàn nảy nở, nhưng dáng mắt hắn nhìn rất đẹp, nếu trên mặt hắn không có trang điểm kỳ quái này, nhất định lớn lên là một đại soái ca.



La Giản lại một lần đè thấp giọng, đôi khi cho dù hắn không sử dụng vũ khí cũng vẫn có thể thôi miên người khác, hắn phát hiện đây là một thủ pháp ám thịt rất thú vị, thông qua biến đổi thanh tuyến, động tác vi diệu, cùng với tin tức truyền qua ánh mắt tới người đối diện, đều có thể là một loại ám thị với đối phương.



Loại ám thị này sẽ bị La Giản nâng cấp, khi nâng tới cực hạn, cho dù là ai, đều sẽ bị La Giản khống chế. Sau đó La Giản liền có thể dễ dàng sử dụng đối phương, dùng lời nói khống chế hành vi của hắn, đối với La Giản, đây là việc vô cùng nhẹ nhàng đơn giản.



Cho nên La Giản nhìn chằm chằm vào mắt tên hề, đè thấp giọng, dùng ngữ khí ôn nhu nhẹ giọng nói: "Chúng ta không thể trở thành đồng đội sao?"



Tên hề nhìn đứa nhỏ, chần chờ một giây, đồng tử hắn giãn nở, đây là dấu hiệu trúng chiêu, sau đó hắn theo như ý muốn của La Giản mà trả lời: "Đương nhiên có thể, chúng ta có thể là đồng đội."




Nơi này là một mật thất, hắn xuất hiện ở một nơi giống như cầu thang, trên dưới đều là cầu thang. La Giản kiểm tra đồ vật trên người mình, hắn vẫn mặc quần áo lúc trước đã mặc ở sàn giao dịch Nhất Diệp Chi Chu, chỉ là trên người nhiều thêm một tờ giấy, đó là mật thất cho hắn, hiện tại mật thất sẽ coi La Giản thành người chơi bình thường, thực lực trung đẳng. Nếu không thể xác định được bản chất của La Giản, mật thất có lẽ sẽ quy chụp thân phận hắn thành kẻ truy sát.



Chỉ cần La Giản không làm ra hành vi khác người, mật thất sẽ không chú ý tới hắn.



Trên tờ giấy viết như vậy, ngay cả xưng hô cũng đã thay đổi:



"Uyên tiên sinh tôn kính,



Hiện tại ngài và đồng bạn đang ở trong một gian mật thất đặc thù, bởi vì một số thao tác phạm quy, ngài và đồng bạn đều phải chịu xử phạt trên một mức nhất định.Bởi vậy độ khó gian mật thất này bị tăng cao.



Nơi này là cầu thang vô tận.



Thời gian là ba giờ.



Gợi ý: Đừng chạm vào những cánh cửa màu đỏ, đừng mở những cánh cửa màu đen. "



Mặt trái tờ giấy cũng có một dòng chữ:



"Tôi luôn bị những thứ đáng sợ truy đuổi, tôi chạy ra khỏi cửa, tôi chạy theo cầu thang, tôi muốn rời khỏi nơi này."



"Thực thú vị." La Giản nhìn tờ giấy, cười rộ lên.