Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 154 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


La Giản giao thủ một lần ngắn ngủi với tên hề, để thử thực lực của hắn. Do không gian tương đối nhỏ hẹp, không thể thi triển chiêu thức lớn, cho nên hai người cũng chỉ là tiểu thí ngưu đao*, nhưng vẫn phá hủy phòng nhỏ này đến rối tinh rối mù, bọn họ không phân thắng bại, đương nhiên, ai thắng ai thua cũng không quan trọng.



*thử dao mổ trâu



Quan trọng là, La Giản muốn thử cảm nhận thực lực của tên hề mà thôi.



Sau đó La Giản phát hiện, thực lực chủ yếu của tên hề thể hiện ở năng lực hồi phục nghịch thiên của hắn, cho dù bạn có băm hắn thành vài đoạn, hay cắt thành tám khối, tên hề sẽ vẫn khôi phục được nguyên trạng trong khoảng thời gian ngắn, đặc biệt là, khi hắn phát hiện thực lực mình không bằng La Giản, tên hề sẽ một lần nữa cắm dao trên người mình, theo lời hắn, đó là cải tạo kết cấu thân thể mình, tên hề có thể tùy ý biến thành hình thái hắn muốn, hắn thậm chí có thể mọc ra cánh giống chim.



Kỹ năng cải tạo của tên hề gần như không có hạn chế, đặc biệt là thời điểm hắn dùng dao phẫu thuật công kích người khác, đồng thời cũng là lúc hắn cải tạo thân thể người nọ, hắn sẽ khiến địch nhân yếu đi, khiến bản thân mạnh lên, hắn dùng dao đọc thông tin thân thể, kỹ năng và thậm chí cả ký ức của địch nhân. Hắn bắt chước, học tập, một lần nữa cải tạo.



"Kỹ năng này có chút nghịch thiên." La Giản sau khi hiểu biết bước đầu về năng lực của tên hề, cảm thấy năng lực gian lận này quả thật không đáng tin, khó trách hạng nhất bảng xếp hạng lại là tên hề, một tên người mới vừa tiến vào không gian mật thất không lâu, tổng cộng mới trải qua năm lần trốn thoát mật thất.



"Tôi chỉ có thể sử dụng kỹ năng của mình ở trạng thái "tử vong", ở trạng thái người sống bình thường tôi hoàn toàn là cặn bã, ở hình thái người sống, tôi nhiều nhất chỉ có thể phi dao, lưỡi dao tuy rằng sắc bén, nhưng tạo ra vết thương quá nhỏ." Giọng nói tên hề lộ ra buồn rầu, tuy rằng khuôn mặt hắn vẫn vô biểu tình.



La Giản lại cẩn thận suy nghĩ một phen, hắn nói: "Hồng, anh đừng sử dụng kỹ năng này quá thường xuyên, được không? Chỉ khi gặp phải tuyệt cảnh nguy hiểm đến tính mạng, không thể không dùng phương pháp này để bảo mệnh, ngoại trừ tình huống đó, đừng sử dụng kỹ năng này."



Lời nói của La Giản khiến tên hề nghi hoặc, hỏi: "Tại sao?"



La Giản nói: "Tôi khái quát đơn giản kỹ năng của anh một chút, chính là sau khi tự sát, anh sẽ biến thành "trạng thái tử vong", khi chiến đấu trong trạng thái này, anh có thể thông qua cải tạo thân thể kẻ địch, học tập được sở trường của hắn, thậm chí học tập kỹ năng của đối phương, sau đó thông qua học tập mà cải tạo bản thân, dùng kỹ năng này để trở nên càng mạnh mẽ hơn. Đúng không?"



"Đúng vậy, cơ bản chính là như vậy." Tên hề gật đầu.



"Hơn nữa trong trạng thái này anh rất khó chết, chỉ cần anh còn cầm dao, anh liền có thể vô hạn cải tạo sau đó trọng tổ thân thể mình, đúng không?" La Giản tiếp tục nói.




La Giản bị hắn làm cho nghẹn lời, nhịn xuống xúc động muốn cầm gậy gõ đầu hắn, không khỏi thở dài nói: "Đừng sợ, tôi không vội cho anh đi chịu chết, hơn nữa ở hiện tại, kế hoạch tôi còn đang nằm trong giai đoạn ban đầu, anh có thể tạm thời sinh hoạt nhàn nhã, tăng cường thực lực bản thân, mà tôi phỏng chừng quá một khoảng thời gian nữa mới có thể gặp lại anh."



Hai người đàm luận tới đây, đạt thành một số nhận thức chung, sau khi cọ xát một lúc, La Giản cảm giác thời gian không sai lắm, liền kéo tên hề lên cầu thang, thể năng bọn họ đều rất tốt, bởi vì không muốn lãng phí thời gian, tốc độ rất nhanh liền trở về tầng âm một, La Giản sờ sờ chìa khóa trong túi mình, nhìn nhìn tên hề mặt mày xám tro bên cạnh.



Hai người tiếp tục đi lên trên, suy đoán của La Giản không sai, mật thất quả thực có giả thiết thú vị "quỷ môn" này, dù sao lần này bọn họ xác thực đã rời khỏi tầng âm, đi tới tầng dương một, hơn nữa tiếp tục hướng lên phía trên đi.



Tầng số dương và tầng số âm hoàn toàn khác nhau, đầu tiên chính là, cầu thang ở tầng số dương có ánh sáng, mỗi tầng đều có đèn điện sáng người, vách tường đều là sơn mới quét, hai cánh cửa tuy rằng cũng là cửa đỏ và cửa đen, nhưng đều mới, chỗ duy nhất quỷ dị chính là, cầu thang này không có cửa sổ, nhìn không thấy tình hình bên ngoài.



Đương nhiên, La Giản biết, cho dù cầu thang này có cửa sổ, phỏng chừng chỉ thấy cảnh tượng bên ngoài đen nhánh một mảng, giống như lúc trước hắn đã nhìn thấy – bóng đêm ngoài cửa sổ tàu.



Bọn họ đi tới tầng bốn, hơn nữa dùng chìa khóa mở ra cánh cửa màu đỏ kia, phía sau cánh cửa chính là một mảnh bóng tối hỗn độn, La Giản biết bọn họ đã tìm được cửa ra, lại không nghĩ tới cửa ra này đơn giản như vậy.



La Giản trước khi đi qua cửa cố tình khiến mặt mày xám tro, đánh nhau cùng tên hề chính là vì mục đích này, vì để mật thất đánh giá thấp thực lực của bọn họ. Ý chí mật thất sẽ không quan sát quá trình trốn thoát mật thất của mọi người chơi, dựa theo lời Ưng nói, mật thất dựa vào kích phát điều kiện, cơ quan, tiến độ và kết quả cuối cùng để phán đoán thực lực của người chơi.



Thế nhưng, mật thất cũng sẽ ngẫu nhiên quan sát toàn bộ hành trình của một số người chơi, ví dụ như người chơi trong mật thất trừng phạt hoặc người chơi tiến hành khiêu chiến cuối cùng, lúc ấy mật thất sẽ theo dõi toàn bộ quá trình, quan sát mỗi hành động của người chơi. Mà mục đích của mật thất, chính là để bảo đảm mỗi một người chơi cuối cùng đều trốn không thoát được mật thất.



La Giản ngẫu nhiên sẽ nhớ tới lời Ưng nói:



"La Giản, tôi nghe cậu nói một đoạn mật thất trừng phạt kia, Hình Viêm mạnh mẽ đưa cậu đến nơi này, chính là để cậu chạy thoát mật thất, chạy khỏi theo dõi của hệ thống luân hồi. Thế nhưng, cậu trốn thoát sẽ khiến ý chí mật thất đặc biệt chú ý tới cậu, cho nên nếu cậu lấy thân phận "La Giản" rời khỏi đấu trường Tu La, nháy mắt rời khỏi đây cậu sẽ chết, mật thất sẽ không lưu tình mà xóa sổ cậu, cho dù phải phá vỡ chuẩn tắc nhất quán của nó."



"Mà phương pháp duy nhất có thể tránh khỏi đuổi giết của mật thất, chính là cậu thật sự đi tìm chết."