Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 188 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Những lời nói của A Lam khiến nội tâm Uyên xúc động, hắn cảm thấy A Lam có ý ám chỉ, liền nhịn không được mỉm cười trong lòng, hắn luôn biết Phong Vũ Lam là một người dịu dàng, chỉ là hắn chưa từng nghĩ A Lam có thể dịu dàng đến vậy.



"Được rồi, nhưng kể cả cậu có quyết tâm thế nào, cũng không thể ngăn cản tôi."



A Lam liền nói: "Tôi không cần ngăn cản cậu."



Lời đã nói tới nước này, kỳ thật đã rất rõ ràng, Uyên cảm thấy bản thân không cần ngụy trang gì nữa, cho nên hắn gọn gàng dứt khoát hỏi: "Cậu nhận ra tớ sao?"



A Lam trả lời, "Cậu rất dễ nhận ra, tuy rằng sự thật này quả thật khó tin, cậu đến tột cùng tại sao lại biến thành bộ dáng này, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?"



Uyên vẫn chưa trả lời câu hỏi của A Lam, hắn xảo diệu lợi dụng ưu thế thân thể mình, nâng ní mắt ngập nước nhìn A Lam chăm chú: "Cậu sẽ giúp tớ, đúng không?"



A Lam có vẻ hơi bất đắc dĩ, "Đừng giả vờ đáng yêu, được rồi, tuy rằng tớ không biết nguyên nhân, nhưng tớ quả thật sẽ giúp cậu."



Uyên không khỏi lo lắng, A Lam dịu dàng như vậy khiến hắn cảm động, nhưng phần dịu dàng này có thể quá không đáng hay không, "Cậu giúp tớ, chẳng khác nào phản bội đội mình, phản bội đồng bạn mình."



"Cậu không phải đồng bạn tớ sao?" A Lam không chớp mắt nhìn Uyên.



Uyên lập tức thừa nhận, rồi lại có chút ảo não, "Tớ đương nhiên là đồng bạn cậu... nhưng hiện tại không phải."



Những lời này của Uyên khiến A Lam có chút tức giận, tức giận trong đáy lòng hắn như bọt nước đang sôi, nổi lên mặt nước, bang một tiếng liền vỡ vụn, cho dù một bọt nước là tồn tại nhỏ bé thế nào, nhưng nhiều cộng dồn lại, không ngừng nổi lên, khiến nội tâm Phong Vũ Lam cuồn cuộn sóng lớn.



Bởi vậy A Lam chất vấn đứa nhỏ kia, sắc mặt hắn cứng đờ, nhưng ngữ khí lại tràn ngập giận dữ, hắn nói: "Tại sao lại không phải? Trong lòng cậu, ý nghĩa của đồng bạn là cái dạng gì? Rời khỏi đội ngũ liền trở thành người xa lạ, mang lên mặt nạ liền giả bộ không quen biết tớ? Hay là, coi tớ như thú bông mà chỉ huy tới chỉ huy đi, đây là định nghĩa đồng bạn trong lòng cậu sao!?"



Phong Vũ Lam rốt cuộc vẫn nổi giận, mặc kệ hiện tại Uyên có nỗi khổ gì, hắn cũng không thể tin được đối phương có thể to gan trắng trợn lợi dụng mình như vậy, thậm chí còn sử dụng kỹ năng khống chế hắn. Hành động này khiến lòng người lạnh lẽo, đặc biệt là dưới tình huống A Lam đã biết được thân phận hắn.


Kỳ thật cũng không thể gọi là xuất hiện từ hư vô, thực ra, cảm giác này giống như, lúc trước kỳ thật đã nhìn thấy, nhưng lại không thể hiểu được mà xem nhẹ, nhưng trong nháy mắt này lại đột ngột cảm giác được sự bắt mắt, khiến người không tự chủ được mà đều đặt ánh mắt lên người đứa nhỏ.



Sau đó, đứa nhỏ kia liền trắng trợn duỗi tay cầm đi khối ngọc bội trong tay Phong Vũ Lam.



Kiêu ngạo làm càn, trực tiếp duỗi tay cầm đi, tốc độ nhanh đến mức khiến A Lam kinh ngạc, thời điểm hắn lấy ngọc bội đi còn cọ cọ bên người A Lam một cái. Sau đó kẻ truy sát là người đầu tiên phản ứng, hắn duỗi tay muốn bắt tiểu ác ma này, nhưng đứa nhỏ cũng linh hoạt nhảy về phía sau, lui về một khoảng cách lớn.



Bởi vì vật bị đoạt đi rồi, mọi người đều muốn cướp ngọc bội về, Hình Viêm một kích không thành, La Giản liền rút vũ khí ra đuổi theo, lao về phía Uyên.



Lưỡi đao của La Giản là ẩn hình, đó là vũ khí trong trạng thái "chưa giải phong ấn", nhưng cũng đã bước đầu có được một số tính năng đặc thù, ví dụ như ẩn hình. Cây đao này kì thật cũng không phải ẩn hình chân chính, đó chỉ là một kỹ năng giống Uyên, khiến mọi sinh vật khi nhìn thấy cây đao này liền theo bản năng mà xem nhẹ nó.



Thế nhưng, loại vũ khí này không có tác dụng gì với Uyên.



Mọi người xung quanh đều sẽ xem nhẹ vũ khí, chỉ có chủ nhân vĩnh viễn sẽ không.



Bởi vậy khi La Giản rút đao chém về phía này, Uyên vươn ngón tay, kẹp lấy lưỡi đao hơi mỏng kia.



Sức mạnh này, quả thực yếu đến đáng sợ.



"Cậu hiện tại... hóa ra là nhỏ yếu như vậy sao?" Uyên một tay cầm dù đỏ, theo bản năng mà che khuất khuôn mặt mình, hắn quét mắt nhìn lưỡi dao ẩn hình của La Giản, thế nhưng cảm thấy bi ai cùng thất vọng.



Quá yếu ớt! Ta như vậy, ta như vậy sao có thể có được sức mạnh cứu vớt người khác?



______________



Tôi thấy anh Giản còn phản ứng nhẹ chán, mn ai nhìn thấy bản thân mình ngày xưa mà chả ghét. Xem mấy vid ảnh ọt ngày xưa í, vừa xấu hổ vừa ghét.