Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 192 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Khoang số 6 là một khoang số chẵn, bên trong có một vali hành lý rất lớn, mở vali ra có thể thấy một con cú mèo nho nhỏ bên trong, trong miệng cú mèo còn ngậm một chiếc chìa khóa kim loại nhỏ.



Thời điểm thấy con cú mèo này, nội tâm Uyên giãy giụa, quay đầu lại nhìn về phía A Lam, A Lam vẫn vẻ mặt mịt mờ không hiểu gì, bởi vì tiến triển quá nhanh, ai trong bọn họ cũng không rõ được trạng huống hiện tại.



Uyên cuối cùng vẫn lấy chìa khóa khoang số 5 ra khỏi mỏ cú mèo, hơn nữa trực tiếp mang mọi người đi mở cửa khoang số 5. Sau khi vào khoang số 5, Uyên trực tiếp tới giữa khoang xe, sau đó hít sâu một hơi, quay đầu nhìn chằm chằm Đoạn Ly.



Bởi vì đứa nhỏ kia nhìn chằm chằm Đoạn Ly, mấy người khác cũng không hẹn mà cùng nhìn Đoạn Ly, Đoạn Ly bị tất cả mọi người nhìn, cả người giật nảy một cái, một dự cảm xấu đột nhiên xuất hiện.



Chỉ thấy đứa nhỏ đáng sợ kia lướt qua mọi người, bay thẳng về phía Đoạn Ly, hơn nữa không biết từ khi nào, cây dù trong tay đứa nhỏ cư nhiên biến thành một thanh đoản đao, lưỡi dao sáng như tuyết chiết xạ ánh sáng nhàn nhạt, Đoạn Ly cảm thấy dự cảm đáng sợ trong nội tâm càng nặng nề hơn.



"Cậu muốn làm gì?" Đoạn Ly không thể không cảnh giác mà đặt câu hỏi, từ khi hắn tỉnh lại trong khoang tàu, hắn vẫn luôn mờ mịt không hiểu gì, trong xe vốn cũng có một người đàn ông mờ mịt giống hắn, hai người bọn họ nhìn nhau không thuận mắt, vì thế liền đánh nhau, chỉ là chưa kịp giao thủ mấy chiêu, đã bị đứa nhỏ đột nhiên xuất hiện này cắt ngang.



Mà hắn cũng được chứng kiến sức chiến đấu mạnh mẽ kỳ quái của đứa bé này.



Rõ ràng vóc dáng nhỏ như vậy, rốt cuộc sức mạnh cường đại đó là từ đâu ra?



Tuy rằng không cam lòng, nhưng Đoạn Ly không phải loại người không thức thời, phải nói, hắn kỳ thật là người phi thường giảo hoạt, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ, đây gần như đã là bản năng của hắn.



Đây là thủ đoạn tốt nhất để hắn sống sót trong xã hội vẩn đục này, cho dù gặp phải đối thủ mạnh hơn mình nhiều, cho dù bị đối phương hạ nhục, Đoạn Ly cũng không cậy mạnh hoặc ngu si mà xông lên tìm lại cái gọi là tôn nghiêm.



Người vì tôn nghiêm mà chết có quá nhiều, mà Đoạn Ly vừa lúc coi trọng tính mạng hơn tôn nghiêm.



Chỉ cần có thể sống sót, cho dù bị đánh đập, bị vũ nhục, bị mắng chửi thế nào đi chăng nữa... đều được, chỉ cần không chạm tới điểm mấu chốt của hắn, hắn cũng sẽ thuận theo.



Nhưng nếu đối phương lộ ra sát ý rõ ràng, Đoạn Ly sẽ phản kháng.



Thấy đứa nhỏ kia trực tiếp rút dao tiến về phía mình, Đoạn Ly tức khắc trở nên khẩn trương, hắn hơi lùi về sau vài bước, ánh mắt không tự giác nhìn quanh tìm vũ khí có thể sử dụng được, khoang số lẻ luôn hỗn độn bẩn thỉu, hơn nữa thứ gì cũng có, Đoạn Ly đã thấy ở sô pha bên cạnh có một cái... cờ lê?



Vũ khí trên đoàn tàu này cũng thật nhiều, dọc đường đi qua bao nhiêu khoang xe, nếu không phải khoang số chẵn, sạch sẽ đến mức cái gì cũng không có, thì chính là khoang số lẻ, đặc biệt bẩn đặc biệt bừa, cái gì cũng có.
Hình Viêm ngoan ngoãn nằm xuống, mở to hai mắt nhìn chằm chằm Uyên.



Uyên bị ánh mắt hắn nhìn chằm chằm, cảm thấy cả người không được tự nhiên, hắn ngẫm nghĩ, liền thò đầu lại hôn lên mí mắt Hình Viêm một cái. Hình Viêm tựa hồ thỏa mãn, cũng ngoan ngoãn mà nhắm hai mắt lại.



Lông mi Hình Viêm thật dài, thoáng run rẩy khiến Uyên cảm thấy ngứa môi, hắn lại nhịn không được liếm một chút. Nhưng sau đó liền phản ứng lại, thấy động tác của mình quá kỳ quái, vội vàng xoay người ngồi thẳng, giống như vừa rồi làm với Đoạn Ly mà điểm điểm trên trán Hình Viêm.



Đây là một loại thôi miên mạnh, khiến người ta lập tức rơi vào trạng thái hôn mê.



Uyên nắm tay Hình Viêm, nội tâm không khỏi phức tạp.



Tại khoang xe này, Hình Viêm đã từng chết... Có lẽ đã từng chết vô số lần, mật thất đoàn tàu luân hồi bao nhiêu lần, hắn liền chết bấy nhiêu lần.



Loại tình cảm này rối cuộc là cái gì, Uyên kỳ thật cũng đã quên. Hắn chỉ cảm thấy mọi chuyện đã đi tới ngày hôm nay, đã có thể không cần dùng lời nói để hình dung, cho dù bọn họ có ở thời không bất đồng, địa điểm bất đồng, thế giới bất đồng, cũng hoàn toàn có thể thông qua sợi dây "vận mệnh" mà gắn bó bên nhau.



Không cần bất luận một câu nói nào, chỉ cần một ánh mắt, một cử chỉ, là có thể hoàn toàn hiểu rõ nhau.



Sự thật đáng sợ, lại càng thêm bi ai.



Mổ bụng Hình Viêm lấy được chìa khóa khoang số 2, Uyên ngay sau đó liền viết một số "2" lớn trên đó, trước khi nước hoàn toàn đổ ngập khoang số 3, hắn dẫn đầu mọi người mở ra cửa khoang số 2, bọn họ phát hiện, khoang số 2 là một khoang xe phi thường phi thường sạch sẽ, không có bất luận tạp vật gì, cũng không có thi thể động vật hay vết máu nào.



Uyên trực tiếp đi tới phòng nghỉ nhân viên của khoang số 2, ở đó, có một bộ quần áo mới tinh, giống hệt loại tù phục đám người A Lam đang mặc trên người lúc này, Uyên từ bộ quần áo này lấy được chìa khóa khoang số 1.



Nhưng Uyên lại viết số 13 trên chiếc chìa khóa này.



Khi hắn mở cửa khoang số 1 ra, không ngoài dự kiến, trước mặt chính là khoang xe đầu tiên.



Luân hồi, lại một lần nữa bắt đầu.