Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 201 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Ý chí mật thất khống chế cha xứ bên kia có chút sững sờ, tựa hồ không hiểu tại sao Uyên lại đột nhiên bật cười, trong mắt hắn, Uyên đã làm mọi chuyện hắn chờ đợi, chỉ kém một bước cuối cũng... có lẽ là quá cao hứng?



Ý chí mật thất có chút an tâm, hắn biết tất cả nhân loại đều tham lam như vậy, có lẽ nắm chặt cả quyền thế và sức mạnh trong tay, cảm giác chí cao vô thượng này khiến Uyên cảm thấy vui vẻ, bởi vì vui vẻ, nên con người mới cười.



Nhưng hành động tiếp theo của Uyên lại nằm ngoài dự đoán của hắn, bởi vì Uyên không cho Hình Viêm một đao cuối cùng, mà là trực tiếp duỗi tay lấy khối Rubik quái vật kia đang dâng lên, cha xứ bên này theo bản năng tiến lên một bước nói, "Chờ đã... ngươi quá nóng vội..."



Lời còn chưa nói xong, Uyên đã lấy được khối Rubik, hướng về phía Hình Viêm hô một tiếng, "Mau mở cửa!"



Hình Viêm nằm trên mặt đất tuy chỉ còn thoi thóp, ánh mắt đỏ máu lại tràn ngập bình tĩnh hơn bao giờ hết, hắn thế nhưng hướng về phía Uyên mỉm cười một chút, tay phải nhấc lên, cắt mở một cánh cửa không gian bên cạnh mình, cánh cửa thời không vừa mở ra một khe hở, Uyên liền cầm khối Rubik trực tiếp ném nó vào trong.



Nhìn thấy Uyên ném khối Rubik, Hình Viêm lại một lần nữa vung tay, cánh cửa thời không lập tức biến mất.



Động tác liền mạch, kéo dài chưa tới vài giây, phối hợp hoàn mỹ đến thiên y vô phùng (áo trời k có vết chỉ), mà động tác bên phía cha xứ đã đình trệ, bởi vì Uyên đã ném bản thể của hắn qua cánh cửa không gian, ném tới một lĩnh vực xa xôi lại xa lạ, tín hiệu khống chế cha xứ liền trở nên mỏng manh, vì thế thân thể cha xứ cũng trở nên mờ nhạt...



"Ngươi...làm gì vậy?"



Thân thể cha xứ đã hiện ra tư thái nửa trong suốt, quay đầu vặn vẹo nhìn chằm chằm Uyên, "...Cho rằng như vậy liền có thể thoát ly khống chế sao? Thành phố này nằm ở kẽ hở thời không, không có ta! Thành phố này, các ngươi, tất cả mọi người đều sẽ bị nước lũ thời không cắn nuốt, các ngươi, ai cũng đừng hòng trở về thế giới hiện thực."



"Chúng ta cũng không định trở lại thế giới hiện thực." Lúc này, quái vật dâng khối Rubik kia bỗng nhiên mở miệng, dùng thứ tiếng Trung không quá lưu loát, "Đơn vị năng lượng của khối Rubik tương đương với quả bom có thể phá hủy Thái Dương hệ, vụ nổ này sẽ dẫn phát sự hình thành của hố đen, hơn nữa, nếu ném khối Rubik này tới gần kẽ hở tuyến thời không của thế giới chúng ta rồi lại kíp nổ, sẽ tạo ra hiện tượng... thời gian chảy ngược, hoặc thời gian sai lệch trên diện rộng."



"Ngươi! Ngươi là..." Cha xứ giật mình, trừng mắt nhìn quái vật kia, "Norn!"



Norn ưu nhã nhìn về phía cha xứ bị ý chí mật thất khống chế, cúi đầu hành lễ, "Đã lâu không gặp."



"Thì ra là thế! Tìm trợ giúp!" Ý chí mật thất hoàn toàn thác loạn, nhưng hắn không nhận ra, phương thức nói chuyện của hắn giờ phút này hoàn toàn không giống một hệ thống, mà giống ngữ khí của con người hơn.



"Ngươi càng lúc càng giống con người." Norn mỉm cười nhìn cha xứ, hiển nhiên cũng đã nhận ra điểm này.



"Nói hươu nói vượn! Ta không phải nhân loại nhỏ bé! Ta là ý chí mật thất! Ta là vĩ đại nhất..." Cha xứ không kịp nói hết những lời này, bởi vì hắn đã hoàn toàn biến mất.




Tôi sẽ viết ở dưới rất dưới, vì trong quá trình tôi edit lại, tôi phát hiện câu truyện có thể end theo một cách khác, tôi cũng sẽ rất thích kết cục như vậy.



Vốn dĩ tôi không thích kết cục kiểu quay về quá khứ, nhưng tác giả viết đoạn cuối cũng rất hay:))) nên con người dễ tính là tôi lại thích rồi.



Cái end hoàn mỹ trong suy nghĩ của tôi sẽ là.



Mọi người nghe tới không gian 4 chiều chưa?



Về cơ bản, đó chính là thời không (thời-không gian).



Nếu không gian 3 chiều là tập hợp của rất nhiều không gian 2 chiều đặt song song với nhau (giống như khi bạn đặt nhiều tờ giấy chồng lên nhau, về cơ bản, những tờ giấy này không trùng nên chúng song song, và tập hợp nhiều tờ giấy, sẽ tạo nên một hình hộp), thì không gian 4 chiều cũng vậy, nó là tập hợp của nhiều không gian 3 chiều khác nhau.



Theo tưởng tượng của tôi, hệ thống trong truyện có thể tới từ một tương lai xa xôi, khi con người đã khám phá ra được bí mật không gian 4 chiều, khiến mọi người có thể di chuyển xuyên qua thời gian, như hiện tại chúng ta có thể di chuyển qua không gian vậy.



Cũng như thế, sức mạnh không gian của Hình Viêm là sức mạnh không gian 4 chiều, nên anh có thể gặp được bản thân mình ở một "kẽ hở thời không" như trong chuyện nói, nhưng tôi thấy sẽ logic hơn nếu gọi đây là một không gian 4 chiều. Hai phiên bản Hình Viêm thoát ra khỏi không gian 3 chiều của mình để gặp nhau ở một không gian bao quát hơn.



Và kết cục là: mọi người đều chết thật. Nhưng do những phiên bản của mọi người ở đây chỉ là một trong vô số phiên bản trong các không gian 3 chiều khác nhau mà thôi (hay theo thuyết vũ trụ song song, thì họ chỉ là một trong vô số khả năng có thể xảy ra mà thôi) cho nên họ chết ở đây, nhưng các phiên bản song song khác của họ vẫn tồn tại.



Còn mật thất bị hủy diệt thật, vì nó chết trong kẽ hở thời không, hay nói cách khác, nó đã chết trong một không gian 4 chiều, có nghĩa là nó đã chết trên mọi không gian 3 chiều (giống như nếu một điểm không thuộc hình hộp thì điểm này sẽ không thuộc bất kỳ mặt phẳng nào thuộc hình hộp này). Nhưng có lẽ, mật thất chỉ mới bị hủy diệt ở 1 không gian 4 chiều mà thôi, có lẽ nó vẫn tồn tại ở một không gian 4 chiều nào đó khác, mà khi và chỉ khi có sinh vật nào đó khám phá ra không gian 5 chiều, thì câu hỏi này sẽ được trả lời.



Và ở phiên ngoại, các nhân vật đều có chút nhơ nhớ 1 số thứ lquan tới mật thất, còn Hình Viêm thì có vẻ nhớ hơi nhiều. Nên tôi cho rằng, khi tất cả mọi người đều là những con người sống trong 1 không gian 3 chiều nào đó, và chỉ bị một chút déjà vu dội lại từ những người đã chết trong không gian 3 chiều của truyện (cái này giống như near death experience vậy, bạn đột nhiên cảm thấy mình chết nhưng thực ra không phải, vậy chỉ có thể là, một bạn ở một vũ trụ song song khác đã chết rồi) thì Hình Viêm với thiên phú không gian, đã vượt lên, từ không gian 4 chiều mà quan sát được những chuyện đã xảy ra ở một vũ trụ song song khác.



Nên là câu nói của anh công "Dù ở đâu, tôi cũng sẽ bảo vệ em" không chỉ soái mà còn đúng, vì dù ở không gian nào thời gian nào, anh tồn tại ở mọi nơi, anh yêu em ở mọi chỗ, tình yêu của anh vượt qua vô vàn vũ trụ song song, tới bên em ngay khi em cần.



Tôi nhảm thế thôi:)))) ngồi edit tự nhiên nghĩ ra, đợi mãi đến lúc hoàn truyện để gõ ra đó hừ hừ.



Ai đọc hết được đám tán nhảm này thì tặng cho muôn vàn cái hôn nè <3