Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 42 : Thoát khỏi hoa trong gương, trăng trong nước (1)

Ngày đăng: 03:38 19/04/20


Trước khi mảnh ghép cuối cùng hoàn thành, La Giản đã tìm được nó từ trong một cái đầu lâu, điều này khiến La Giản nhận ra trong cơ thể con người có rất nhiều nơi để giấu đồ vật. Cậu đập nát tất cả những thi thể chỉ để tìm một mảnh gương nhỏ như thế, như vậy cũng chỉ còn hai cái xác này là cậu chưa tìm.



“Mạo phạm.” La Giản suy nghĩ, cuối cùng vẫn bắt tay hành động, cậu đưa xác của thầy giáo xuống rồi lột quần áo, thi thể của ông ta đã phân hủy đến mức chỉ còn lại vài miếng thịt thối nhầy nhụa, sau lớp quần áo là bộ xương trắng, nội tạng đã biến thành một bãi nước đen, tìm thật lâu La Giản mới thấy chiếc chìa khóa và một mảnh giấy in hoa tím trong miệng ông ấy.



Một chiếc chìa khóa đã rỉ sét, còn mảnh giấy lại có nội dung như sau:



Xin chào La Giản tiên sinh:



Để đi đến bước này có lẽ bạn đã hiểu biết về mật thất này rồi, như vậy tôi cũng không ngại nói cho bạn biết, một trong hai là chìa khóa giả.



Gợi ý ngoại lệ:



Thứ nhất, đừng dùng chìa khóa giả mở cửa thật, nếu không bạn sẽ ở lại thế giới ảo mãi mãi.



Thứ hai, cũng đừng dùng chìa khóa thật mở cửa giả, nếu không muốn kết cục của bạn giống như trên.



Thứ ba, tìm được người biến mất cuối cùng mới tìm được con đường rời khỏi mật thất chính xác.  



Như trên, tôi đã gợi ý cho bạn, chúc bạn may mắn.                                                              



“Xem ra cho dù mình có tìm được chìa khóa, thì tình hình cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.” La Giản mân mê chiếc chìa khóa trong tay, chiếc chìa khóa hình như đã có từ rất lâu, rỉ sét đến đổi màu, nhìn kỹ sẽ phát hiện trên bánh khóa có một vết nứt nhỏ.


Ưng nói, sỡ dĩ anh thích ôm người này là vì anh thích cậu ấy.



Hình Viêm không biết thích là gì, anh không hiểu rõ tình cảm của con người cho lắm.



Nên Ưng mới hỏi Hình Viêm: Có phải khi cậu không nhìn thấy người kia sẽ thấy rất nhớ cậu ấy không?



Quả thật rất nhớ, Hình Viêm gật đầu.



Ưng lại hỏi: Có phải khi thấy người kia cậu sẽ muốn ôm cậu ấy không?



Đúng vậy, đúng vậy! Hình Viêm tiếp tục gật đầu.



Ưng tiếp tục hỏi: Không những ôm mà còn muốn hôn cậu ấy?



Hôn? Hình Viêm suy nghĩ, chính là hai người gặm miệng nhau, quả thật rất thích! Anh không ngừng gật đầu.



Cuối cùng Ưng dùng vẻ mặt cao thâm khó lường mà nói: Đây chính là thích, nếu cậu thích cậu ấy sẽ muốn cậu ấy tốt!



Ừm, sẽ đối xứ với cậu ấy thật tốt! Hình Viêm si mê nhìn La Giản.



La Giản bị nhìn đến sợ hãi, co ngươi lại thành một đống, không phải anh ta giận mình chứ? Sao ánh mắt lại đáng sợ như thế, giống như muốn nuốt mình vào bụng, sợ quá má ơi!