Trọng Lai Nhất Thứ
Chương 25 : Thủ khoa Tỉnh
Ngày đăng: 11:20 18/04/20
Thiệu Khánh Văn vừa mở cửa, đã nghe mùi thơm đầy nhà, đang tính hỏi chuyện gì, nhìn thấy Trầm Thiệu ngồi trên ghế xem TV, trên mặt lộ ra nét vui mừng: "Tiểu Thiệu về rồi?"
"Cậu hai," Trầm Thiệu thấy Thiệu Khánh Văn về, mới đứng lên, kết quả lại bị Thiệu Khánh Văn đè xuống.
"Trong nhà không cần để ý này nọ," Thiệu Khánh Văn đánh giá Trầm Thiệu một lượt, thấy cậu tràn đầy sức sống, hài lòng nói, "Con ngồi xem TV một lát, cậu gọi điện thoại cho cậu ba con, gọi mọi người đến đây ăn cơm trưa."
Trầm Thiệu gật gật đầu, chờ Thiệu Khánh Văn nói chuyện điện thoại xong, cậu hỏi: "Cậu hai, mọi người có khỏe không?"
"Khỏe, khỏe," Thiệu Khánh Văn ngồi xuống cạnh Trầm Thiệu, "Trong nhà nghe con đậu thủ khoa Tỉnh về khoa học tự nhiên, đều vô cùng vui mừng, nếu không phải con đi chơi với bạn học, chúng ta đều đến thành phố Phù Dung chúc mừng con."
"Thủ khoa Tỉnh về khoa học tự nhiên?" Trầm Thiệu chớp chớp mắt, "Thủ khoa?"
"Cậu đã biết con không chịu thua ai mà," Thiệu Khánh Văn không để ý thấy Trầm Thiệu khác thường, còn cố ý lấy tờ báo cất trong tủ ra, "Báo của thị trấn Quả chúng ta cũng đăng tin con đậu Thủ khoa." Nói đến đây, ông hít một hơi, nếu em gái còn sống, thấy Trầm Thiệu không chịu thua kém như vậy, không biết sẽ vui mừng đến mức nào.
Trầm Thiệu thấy cậu hai vui vẻ, ngại nói mình còn chưa kịp kiểm tra điểm thi, đành phải ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nghe cậu hai nói chuyên ngành nào đang được ưa thích.
"Đúng rồi, lúc thi con điền nguyện vọng vào trường đại học nào?" Nói xong, Thiệu Khánh Văn mới nhớ tới chuyện quan trọng nhất.
"Nguyện vọng một là chuyên ngành thông tin của đại học Thanh Hoa," Trầm Thiệu nói, "Tiếp theo là công nghệ thông tin, học ngành này rất hay."
Thiệu Khánh Văn nhíu mày, dựa theo thành tích thi của Trầm Thiệu, học sinh học hoặc toán học cũng không thành vấn đề, vì sao lại chọn chuyên ngành không tính là tốt nhất của đại học Thanh Hoa? Bất quá Trầm Thiệu thích, ông cũng không nhiều lời, chỉ gật đầu nói, "Con thích là được rồi."
"Anh Thiệu, anh về rồi?" Thiệu Thi Văn hết giờ học về nhà, vừa mở cửa thấy anh học mình, vui mừng chạy đến trước mặt Trầm Thiệu, ôm lấy cánh tay cậu vui vẻ hỏi: "anh Thiệu, anh về khi nào?" Tuy không thường gặp mặt, nhưng Thiệu Thi Văn phi thường sùng bái anh họ Trầm Thiệu, trong tưởng tượng của cô bé, anh họ là đại soái ca không có gì không làm được, ai cũng không bằng.
"Mới về hôm nay, đến nhà em ăn chùa," Trầm Thiệu mỉm cười lấy một cái hộp nhỏ trong túi quần ra, cố tình quơ quơ trước mặt Thiệu Thi Văn, "Đoán coi bên trong là cái gì?"
Tựa hồ đoán được suy nghĩ của Trầm Thiệu, người thanh niên vẫy vẫy tay, một chiếc xe Bentley màu đen lại rất sang trọng chạy đến: "Từ khi biết cậu nhận được thông báo nhập học Hoa đại, Nhị thiếu rất quan tâm ngày khởi hành của cậu, nên khi biết được hôm nay cậu sẽ đến Bắc Kinh, liền cố tình gọi chúng tôi đến đón cậu."
Còn không bằng nói thẳng là cậu bị người ta điều tra thông tin?
Trầm Thiệu nhún vai, không biết đối phương đến tột cùng là muốn làm gì, nhưng đối phương người đông thế mạnh, giá trị vũ lực lại cao, dứt khoát thoải mái lên xe, chờ sau khi thanh niên lên xe, Trầm Thiệu hỏi: "Tôi có thể hỏi một câu không?"
"Xin hỏi."
"Nhị thiếu các anh thường làm như vậy sao?"
Thanh niên dường như không nghe được sự châm chọc trong câu hỏi của Trầm Thiệu, vẫn cười ôn hòa lễ phép như cũ: "Không, trước đến giờ cậu ấy không làm chuyện như vậy, chỉ đối với cậu là ngoại lệ."
Cho nên cậu vẫn phải cảm ơn sự nhiệt tình mạc danh kỳ diệu của đối phương sao?
"Vậy, thật sự rất cảm ơn sự đối đãi đặc biệt của thiếu gia nhà anh." Trầm Thiệu ngoài cười nhưng trong không cười nói.
"Không cần khách sáo." Thanh niên khiêm tốn gật đầu.
Trầm Thiệu: "..."
~oOo~
Note:
Đại học Thanh Hoa = Hoa đại. Đôi chỗ sẽ sử dụng luân phiên.