Trọng Lai Nhất Thứ

Chương 4 : Khai giảng

Ngày đăng: 11:20 18/04/20


Là thầy giáo, Lý Lộc không hề muốn gặp một học sinh mà trong nhà xảy ra chuyện như thế, ông ngẩng đầu đánh giá đứa nhỏ mới lớn trước mặt, toàn thân sạch sẽ, cho vàng cũng không ai tin nhà cậu là không có người lớn chăm sóc. Nhưng mà đứa nhỏ cũng không cần phải nói dối những chuyện dễ bị bại lộ như thế này, hơn nữa trúng tuyển hạng nhất ban thực nghiệm là thành tích tốt như vậy, cũng không thấy người lớn trong nhà đứa nhỏ đến đăng ký, xem ra thật sự là không có người lớn chăm lo.



Ghi đầy đủ thông tin vào sổ ký lục xong, Lý Lộc đưa cho Trầm Thiệu một tờ đơn ghi danh: "Đem tờ này đến phòng giáo vụ đóng học phí đi, sau khi có phiếu thu, quay lại đưa cho thầy ký tên". Nói xong, Lý Lộc lại hỏi, "Muốn ở trọ trong trường không?"



Phòng trọ của trường trung học thực nghiệm thật sự không tốt, là chủ nhiệm lớp, ông cũng không muốn thấy học trò hạng nhất của mình bị hoàn cảnh mà ảnh hưởng đến thành tích học tập. Nhưng mà tình huống trong nhà đứa nhỏ này đặc biệt, ông định tìm người lớn bàn bạc một chút mà cũng tìm không ra.



"Không ở trong trường," Trầm Thiệu cầm đơn đăng ký, cúi đầu nói: "Mẹ để lại cho tôi một khoản tiền để đi học."



Nhìn dáng dấp cúi đầu của đứa nhỏ, Lý Lộc rốt cuộc cũng không hỏi nổi nữa, dặn Trầm Thiệu những việc cần chú ý trước khai giảng, rồi để cậu đi đóng học phí.



"Thầy Lý, thằng nhỏ đó là thân thích trong nhà thầy hả?" Thầy giáo nhị ban bên cạnh thấy ngữ khí của Lý Lộc đối với học sinh mới đến đăng ký ôn hòa khác ngày thường, "Đứa nhỏ kia thanh khiết sạch sẽ, thoại nhìn là một đứa trẻ ngoan, nếu học sinh trong toàn ban đều như vậy, chúng ta làm thầy giáo cũng thoải mái hơn nhiều."



"Không phải thân thích của tôi," Lý Lộc cười, cũng không nói học sinh của mình mất mẹ còn người cha thì bỏ theo người khác, chỉ cười nói: "Thành tích đứa nhỏ này tốt, tình huống trong nhà lại hơi đặc biệt."



"Chẳng lẽ là đứa bé được toàn điểm môn Toán đứng hạng nhất hả?" Thấy Lý Lộc cười cười không nói thêm, ánh mắt ông thầy nhị ban nhìn Lý Lộc liền có chút hâm mộ ghen tỵ. Trường học mở hai ban thực nghiệm, lúc bốc thăm phân ban từ bốn hạng đầu của kết quả tuyển sinh, nhất ban của thầy Lý được ba người, nhị ban của họ thì chỉ được một.



Phòng giáo vụ rất đông, Trầm Thiệu xếp hàng thật lâu mới đóng tiền xong, trở lại phòng ghi danh, thấy vài học sinh và phụ huynh bu xung quanh bàn thầy Lý, liền đứng một bên nghe những người kia nói chuyện.



Nhóm phụ huynh đó thập phần khách sáo với giáo viên, sau khi hỏi xin ý kiến một vài vấn đề về trường học xong, lại bắt đầu giới thiệu con cái nhà mình ngày thường học hành nghiêm túc cỡ nào, cố gắng ra sao, mong để lại một ấn tượng tốt với các thầy giáo trước khi khai giảng.



"Thầy Lý, đứa nhỏ nhà tôi khỏe mạnh, nếu nó không nghe lời, là thầy giáo cứ phạt thẳng tay, phụ huynh chúng tôi tuyệt đối sẽ không xót thương." Một phụ huynh thoạt nhìn có chút phóng khoáng nói xong, liền dùng bàn tay to như cái quạt vỗ vỗ vài cái lên lưng con mình, phát ra âm thanh bốp bốp.



Trầm Thiệu nghe tiếng, đều cảm thấy đau giùm cho bạn học có hơi lùn lùn kia, thấy y bị vỗ đến lảo đảo, cậu lặng lẽ lui về sau một bước.




"Có." Sau khi Trầm Thiệu đứng lên, nghe được tiếng xôn xao vang lên trong lớp, thấy thầy gật gật đầu, liền điềm tĩnh ngồi xuống.



Rất nhiều bạn học trong lớp đều tò mò người đứng đầu kỳ thi tuyển sinh năm nay là ai, nên sau khi Lý Lộc đọc tên Trầm Thiệu, tất cả mọi người đều nhìn về phía cậu, muốn quan sát thử xem người kia có phải mọt sách hay không.



Sau đó mọi người phát hiện người bạn học đứng đầu này thanh khiết sạch sẽ, cũng không đeo mắt kính, quần áo mặc trên người cũng chỉnh tề, không tương xứng chút nào với hình ảnh mọt sách trong trí tưởng tượng của mọi người.



Mấy nữ sinh còn rất nghiêm túc nghĩ, người bạn học Trầm Thiệu này nhìn rất được nha.



"Bảy mươi chín, Trương Tiểu Lan," Lý Lộc đọc danh sách xong, quét mắt nhìn xuống dưới, bắt đầu giải thích sáng mấy giờ là giờ tự học, nghỉ ngơi buổi trưa là mấy giờ, mấy giờ chiều bắt đầu lên lớp, buổi tối mấy giờ tan lớp. Nói xong hết, lại bắt đầu việc ghi chép bài vở, "Người nào thành tích kém, lại không thích học, học kỳ sau liền chuyển qua ban phổ thông, ban thực nghiệm chúng tôi chỉ muốn có những học sinh cố gắng và học hành nghiêm túc."



Có lẽ bị những lời của Lý Lộc nhắc nhở, cả lớp nhất thời yên lặng lại.



Lý Lộc rất hài lòng với lực uy hiếp mà những lời nói kia mang đến, lại chúc mọi người học hành tiến bộ gì gì vài câu, rồi chỉ vài nam sinh vóc dáng khỏe mạnh đến phòng giáo vụ lấy sách về phát.



Có lẽ là vì ban thực nghiệm, phòng giáo vụ kiểm kê sách rất nhanh, chờ đến lúc Trầm Thiệu phát sách xong, vẫn chưa đến mười một giờ.



"Mọi người trở về chuẩn bị bài một chút, sáng ngày mai chính thức lên lớp, tan lớp thôi."



Lý Lộc vừa thốt ra lời kia xong, đám học sinh như ngựa xổng chuồng, nhanh chóng chạy ra ngoài.



Trầm Thiệu và Dương Hoành Cường cùng ra khỏi lớp học, nghe Dương Hoành Cường lải nhải bên cạnh học sinh nhà ai, nhà đó kinh doanh gì, cậu hoàn toàn không để vào tai, chỉ chờ đến ngày mai.