Trọng Lai Nhất Thứ
Chương 66 : Thích ỷ thế hiếp người
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Cuối cùng, vì vô cớ đánh người, phỉ báng đe dọa người khác, Trầm Thiên Lương bị luật sư nhà họ Diêu mời đến khởi tố, lại thêm sau lưng có nhà họ Cố đại diện, Trầm Thiên Lương bị phán cải tạo lao động nửa năm, còn phải bồi thường cho Diêu Bác Hiên và Trầm Thiệu phí tổn thân thể và tinh thần.
Người nhà họ Cao cũng không suy nghĩ kỹ lại, vì sao một án kiện vô cùng đơn giản nhỏ nhặt, mà khi họ Diêu lại mời luật sư đến tranh luận, lại biến thành tội ác tày trời, cuối cùng án phạt cải tạo lao động nửa năm, đã là kết quả tốt nhất mà họ Cao chạy chọt nhiều nơi mới có được, nếu không có thể sẽ bị phán tù từ một năm đến ba năm.
Hai ngày vừa qua Anh chị hai họ Cao vô cùng buồn bực, tuy họ không biết rõ lắm em gái nhà họ đắc tội với nhà họ Cố như thế nào, nhưng việc kinh doanh của họ Cao chắc chắn đã bị ảnh hưởng. Trong những mối quan hệ lòng vòng này, dễ dệt hoa nên gấm, lại khó có chuyện giúp người gặp nạn, sau khi biết họ Cao và họ Cố không hợp nhau, dù nhà Cố vẫn chưa lên tiếng, nhưng những người bạn đang hợp tác làm ăn chỉ trong một đêm đã trở nên xoi mói bắt bẻ, giống nhưng sản phẩm nhà họ Cao sản xuất ra đều là phế phẩm thứ phẩm, nhao nhao tìm mọi lý do để trả hàng. Tuy vẫn giữ chút phúc hậu là không đem trả toàn bộ hàng hóa, nhưng cũng tỏ ý sẽ không đặt hàng với họ nữa, chỉ trong một tuần ngắn ngủi, vài nhà xưởng của nhà họ Cao đã muốn lâm vào tình trạng ngưng sản xuất, tâm tư nhóm nhân công cũng trở nên nóng nảy hơn.
"Tôi không cần biết hai người các cô cái cậu đắc tội với Cố nhị thiếu như thế nào, trong vòng ba ngày tới, cô cậu phải giải quyết chuyện hiểu lầm này, nếu không đừng trách người anh như tôi lạnh lùng vô tình." Anh hai nhà họ Cao rít một hơi thuốc, sau đó nhìn Cao Nhã Cầm và Trầm Tuấn Kỳ nói, "Mấy năm nay tôi đối xử với hai vợ chồng cô thế nào, cô cậu đều biết, chuyện cô cậu lén lút gây ra, tôi cũng chưa từng xen vào, nhưng lần này cô cậu phải nghĩ đến nhà họ Cao này, nên thua thì cứ chịu thua, cần giải thích thì phải giải thích, chúng ta muốn chống đối họ Cố, đó là lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết."
Cao Nhã Cầm bình tĩnh không lên tiếng, Trầm Tuấn Kỳ ngồi cạnh ả gượng cười nói: "Anh hai, việc này đều là lỗi của em, không liên quan đến Nhã Cầm. Vốn không liên quan đến họ Cố, nhưng Cố nhị thiếu lại thân thiết với con riêng của em, mấy đứa con nít mà, cãi nhau một chút, ra mặt giúp Trầm Thiệu, em sẽ nghĩ cách."
"Nghĩ cách, cách gì?" Chị dâu trưởng họ Cao xuất thân từ gia đình thư hương, không để ý đến kiểu đàn ông như Trầm Tuấn Kỳ, nên mấy năm qua, vẫn luôn ôn hòa với Trầm Tuấn Kỳ, ngay cả chuyện phá hoại gia đình người khác của em chồng cũng không để ý, chẳng qua là vì ngại thể diện của chồng, không muốn nhiều lời mà thôi. Bây giờ những việc Trầm Tuấn Kỳ gây ra đã ồn ào đến mức cả nước đều biết, bà đương nhiên sẽ nói những lời khó nghe, "Bắt Trầm Thiệu quên hết những chuyện cậu đã làm hay đe dọa dụ dỗ Trầm Thiệu?"
Sự châm chọc trong mắt chị dâu họ Cao quá rõ ràng, tuy lâu nay Cao Áp Thanh bằng mặt không bằng lòng với Trầm Tuấn Kỳ, nhưng dù sao cũng coi như là vợ chồng, vuốt mặt cũng phải nể mũi, thái độ của chị dâu thật sự không chừa mặt mũi cho ả: "Chị dâu nói như vậy, giống như coi chúng tôi như người ngoài vậy."
Có đứa em gái như cô, còn không bằng người ngoài, chị dâu họ Cao không muốn đôi co với ả, đứng dậy nói với chồng mình: "Em lên nhà nghỉ ngơi một lúc, mọi người từ từ bàn bạc."
Anh hai họ Cao không nói gì gật đầu, chờ vợ mình lên lầu rồi, dụi tắt điếu thuốc trong tay trầm giọng nói, "Tôi không cần biết cô cậu lấy lý do gì, tôi hy vọng sau ba ngày có thể nhận được kết quả, nếu không..." Ông liếc nhìn hai người kia một cái, không nói tiếp nữa, đi lên lầu.
Trầm Tuấn Kỳ nặng nề, biết tính cách anh hai không nói suông, nếu chuyện này không giải quyết tốt, phiền phức của hắn càng lớn hơn. Nhưng bây giờ chuyện đã náo động như vậy, về phía pháp luật và dư luận, vô cùng bất lợi với hắn, trừ khi Trầm Thiệu không theo đuổi nữa, bằng không chuyện này không cách nào giải quyết được.
Ra khỏi nhà chính họ Cao, Trầm Tuấn Kỳ liền nói với Cao Nhã Cầm: "Tôi đến Hoa đại tìm Trầm Thiệu, bà tự về đi, cẩn thận."
"Tôi đi với ông." Cao Nhã Cầm lo cho con trai, muốn Trầm Thiệu chừa một đường cho y, nên kéo mở cửa xe nói với Trầm Tuấn Kỳ, "Bây giờ không phải chuyện riêng của ông nữa, Thiên Lương vô tội."
Trầm Tuấn Kỳ im lặng ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn rồi nói: "Nghe nói hiện tại Trầm Thiệu không ở trong ký túc xá, bà biết nó ở đâu không?"
"Trầm Thiệu, mày đừng khinh người quá đáng, mày là cái thá gì, bất quá là quyền thế nhà họ Cố mà thôi!" Trầm Tuấn Kỳ rốt cục nhịn không nổi nữa, trong lòng hắn, Trầm Thiệu chính là con hắn, một người cha bị con mình mắng như vậy, hắn mà nhịn được thì không ngước mặt lên được.
"Tôi thích ỷ thế hiếp người, thì sao?" Trầm Thiệu cười lạnh hỏi lại, "Ông ganh tỵ hả?"
"Ừm, tôi thích Trầm Thiệu dựa dẫm (tôi)." Cố Ninh Chiêu vẫn luôn im lặng thốt ra một câu như vậy, sau đó nhét quả táo mình gọt vỏ đẹp đẽ vào tay Trầm Thiệu.
"Cậu muốn bắt nạt ai, thì cứ bắt nạt, có tôi bên cạnh."
~oOo~
Tiểu Mộc:
Chương 66 có đổi một chút, coi thử có hợp không, ví dụ Cố gia -> nhà họ Cố. Nếu hợp chắc để luôn.
Nhân tiện, mình cần 01 bạn giúp mình beta bộ "Trọng lai nhất thứ" này. Làm từ bây giờ luôn, cho đến hết truyện. Yêu cầu không có gì nhiều, sửa lỗi chính tả, lỗi type, hệ thống lại toàn bộ danh từ chỉ nơi chốn (thôn Trầm gia hoặc Trầm gia thôn v.v...). Nếu các bạn biết tiếng Hoa thì càng tốt, có thể giúp mình chỉnh luôn thành ngữ, tục ngữ (từ tiếng Hoa tìm tục ngữ tiếng Việt tương đương).
Nói trước là mình khá khó tính, bảo thủ (già rồi), cầu toàn, làm việc nghiêm túc. Chúng ta hợp tác vì sở thích, phi thương mại, liên lạc qua mail, nên cũng khó khăn trong việc thấu hiểu. Tuy nhiên, Mộc cũng biết lắng nghe, bạn có lý do hợp lý, mình cũng chẳng có lý do gì để bác bỏ, đúng không? Nên các bạn cân nhắc thật kỹ trước khi hợp tác với mình.
Nhắn tin hoặc để lại mail, Mộc liên hệ nhé.
Cám ơn nhiều.
...