Trọng Nham

Chương 63 : Ngửa bài

Ngày đăng: 21:11 19/04/20


Sáng hôm sau Trọng Nham tỉnh lại nhìn thấy cái bánh ngọt được để ở tủ đầu giường nhất thời thấy hối hận vô cùng, tối hôm qua mình không cố thức thêm một chút lại đi ngủ sớm như vậy thật sự quá đáng tiếc. Bánh ngọt để một đêm, bơ kem đã không còn hương vị mới mẻ nữa… vừa oán giận vừa rúc trong chăn ăn hết cái bánh.



Tần Đông Nhạc dở khóc dở cười, giũ giũ cái chăn dính vụn bánh, đuổi cậu đi rửa mặt.



Đoàn người bọn họ ăn xong bữa sáng liền thu xếp hành lý rời khỏi khu nghỉ dưỡng, tiện đường đi ngang qua khu nông trang ở phụ cận hái ít hoa quả, sau khi ăn xong bữa cơm nông gia liền quay về nội thành. Cùng thời gian, nhóm còn lại trong cũng công ty xuất phát tới khu nghỉ dưỡng, hưởng thụ lần nghỉ ngơi miễn phí đầu tiên từ sau khi tiến vào “Ba Mươi Sáu Quận”. trải qua hai tháng điều chỉnh, ‘Ba Mươi Sáu Quận’ đã chiêu nạp được hơn 30 nhân viên, sau khi đào tạo liền chia đều ra phái tới 3 cửa hàng mới mở ở quanh nội thành hoặc về trang viên ở sau thôn, trong đó một nửa là sinh viên mới tốt nghiệp năm nay, Lâm Bồi từ bên trong chọn ra 4 trợ thủ chuyên nghiệp giúp đỡ mình trong phòng thí nghiệm. Đương nhiên, tất cả đều đã ký hợp đồng giữ bí mật thương mại với công ty. Công trình nghiên cứu của Lâm Bồi đã đi vào giai đoạn cuối, có vết xe đổ Triệu Thịnh An lần trước, anh rất sợ sẽ lại bại lộ lần nữa.



Sau khi trở lại nội thành, Lâm Quyền lại đi theo xe khách công ty thuê chở nhân viên, sau tết công ty sẽ khai trương thêm một cửa hàng nữa, những người vừa trở về còn phải sắp xếp lại một chút. Lâm Bồi cùng Trọng Nham trở về nhà, tính toán sáng hôm sau sẽ cùng hai trợ lý mới cùng về trang trại ở sau thôn. Tần Đông Nhạc chia số táo bọn họ hái được ở nông trang gần khu nghỉ dưỡng ra, anh xách theo hai túi mang về nhà.



Sắp tới giờ cơm tối, Đường di và dì giúp việc đang ở trong phòng bếp chuẩn bị cơm chiều, Tần Đông An đi học thêm tiếng anh còn chưa về, ông Tần Nguy không có ở nhà, với một quan chức cấp cao mà nói năm mới có rất nhiều chuyện phải làm, rất ít khi có thể yên ổn nghỉ ngơi vài ngày ở nhà.



Tần Đông Nhạc xách hai túi hoa quả hái được mang vào bếp, thấy mẹ mình đang lấy bánh bích quy mới nướng xong từ trong lò ra để lên bàn, ánh mắt hơi hoảng hốt một chút.



“Tối nay ba có về ăn cơm không ạ?”



“Không về, có việc gì sao?” Đường di nhìn con trai, thoáng có chút kinh ngạc, hai cha con nhà này trước kia bận rộn các kiểu, có khi cả tháng chả gặp nhau lấy lần nào cũng là chuyện bình thường.



Tần Đông Nhạc khẩn trương gật đầu, anh không biết cha mẹ nghe xong chuyện này sẽ có phản ứng gì, trong lòng ít nhiều vẫn có chút thấp thỏm. cho dù ba anh tư tưởng có tân tiến thế nào, nhưng bất ngờ nghe được con trai mình coi trọng một thằng con trai khác, chắc cũng không giữ nổi bình tĩnh đi. Chuyện cha mẹ có vừa ý người mình chọn hay không kỳ thật Tần Đông Nhạc không quá để ý, dù sao về sau khả năng bọn họ sẽ sống cùng với cha mẹ không cao, sinh hoạt tự nhiên cũng ít tiếp xúc nhau. Nhưng phiền toái nhất chính là anh lại coi trọng một người con trai, việc này hai ông bà có thể chấp nhận sao? Chuyện này vạn nhất bị đồn ra ngoài, sẽ sinh ra ảnh hưởng xấu đối với con đường làm quan của ba anh thì biết làm sao bây giờ?



Đường di bị vẻ mặt của anh dọa sợ: “Thật sự có chuyện?”



Tần Đông Nhạc lại nghiêm túc gật đầu.



Đường di tháo bao tay ra để sang một bên: “Có thể nói trước với mẹ không?”



Tần Đông Nhạc do dự một chút: “Chờ ba trở về rồi con sẽ nói luôn với hai người.” anh thật sự không đủ dũng khí để nói chuyện này hai lần. Hơn nữa đối với mẹ, anh sợ bà sau khi chịu kích thích phỏng chừng sẽ có phản ứng không tốt, nói không chừng còn xông tới đánh anh…



Đường di bị vẻ mặt trầm trọng của con trai dọa sợ, nhanh chóng đi ra ngoài gọi điện cho chồng, kêu ông về nhà sớm một chút.



Tần Nguy vừa nghe con trai có chuyện tìm mình, liền nói thư ký hủy bỏ mọi cuộc hẹn trong hôm nay, nhanh chóng về nhà. Con trai lớn từ lúc học tiểu học đã không còn tới tìm ông nữa, ở trường là học trò giỏi, vào bộ đội cũng là chiến sỹ xuất sắc, đặc biệt sau khi được huấn luyện trong quân ngũ lại càng như cá gặp nước, hàng năm đều lập chiến công. Vậy có thể có việc gì mà nó phải tìm tới ông? Hơn nữa qua lời vợ dường như còn khá nghiêm trọng “Con trai trông trầm trọng lắm, hình như gặp việc khó”? Tần Nguy rất hoài nghi, trên thế giới này còn có việc gì mà khiến con trai ông phải hoảng sợ như vậy?




Tần Đông Nhạc vỗ vỗ vai em trai, xoay người trở về phòng.



Tần Đông An đứng ở cửa thư phòng phát ngốc một lát, rồi cũng rón rén chuồn về phòng mình.



Tần Đông An một đêm ngủ không ngon, ngày hôm sau tới trường thấy Trọng Nham, chột dạ vô cùng, ánh mắt cũng láo liên đảo loạn xạ.



Trọng Nham gọi mấy tiếng cũng không thấy cậu trả lời, nổi giận: “Tần Tiểu An, ông rối cuộc bị làm sao?! Tôi gọi mấy lần ông cũng không nghe thấy, cho mượn vở so đáp án chút coi.”



Tần Đông An đưa quyển vở qua, muốn nói lại thôi nhìn thằng bạn.



Trọng Nham đau đầu: “Ông rốt cuộc có chuyện gì?”



“Tiểu Nham này…” Tần Đông An vẻ mặt áy náy nhìn Trọng Nham: “Ông còn nhớ lần trước ông nói ông có chuyện gạt tôi không?”



Trọng Nham liếc mắt nhìn Tần Đông An một cái, vừa định nói kỳ thật cũng không có gì, gạt ông chỉ là chuyện anh hai ông nằm viện thôi. Lại chợt nghe Tần Đông An nói tiếp: “Hiện tại tôi cũng có một chuyện gạt ông, không thể nói cho ông biết. hai ta coi như huề nhau, về sau nếu ông biết được, cũng không thể giận tôi, được không?”



Trọng Nham: “…”



Hình như có chút lỗ vốn.



Tần Đông An tội nghiệp nhìn Trọng Nham.



“Được rồi.” Trọng Nham bất đắc dĩ gật đầu: “Coi như huề.”



Tần Đông An nhất thời như trút được gánh nặng: “Anh em tốt.”



Hết