Trọng Nham
Chương 98 : Quen tai
Ngày đăng: 21:12 19/04/20
Khi Lý Thừa Vận phát hiện Trọng Nham không muốn gặp mình thì căn bản ông cũng không biết Trọng Nham ở nơi nào. Gọi điện không ai nghe; đến mấy cửa hàng Ba Mươi Sáu Quận tìm người, trừ bỏ mấy nhân viên cũng chỉ toàn khách hàng ra vào nườm nượp; tới Sơn Thủy Loan căn bản không thấy người trở về.
Lý Thừa Vận suy đoán có khả năng Trọng Nham đã vào Tần gia ở, lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều. Gia đình như Tần gia, cho dù hai vợ chồng Tần Nguy có thể chấp nhận con mình yêu một người con trai nhưng liệu có thể cho phép hai đứa nó cơ hồ bán công khai mà vào ở chung trong nhà mình không? Dù Tần Đông Nhạc không thèm để ý lời ra tiếng vào thì Tần Nguy vẫn đang còn đương chức, sẽ phải chú ý hình tượng của mình chứ.
Loại trừ khả năng này, Lý Thừa Vận cảm thấy khả năng lớn nhất chính là Trọng Nham đã dọn về nông thôn ở. Lý Thừa Vận không có khả năng bỏ lại một đống chuyện trên này để đuổi tới nông thôn. Trọng Nham cố nhiên là con ông, nhưng con ông cũng không phải chỉ có một mình Trọng Nham, Lý Duyên Kỳ vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, vết thương trên người Lý Duyên Lân vẫn chưa lành, Lý Ngạn Thanh lại vừa mất mẹ, mỗi ngày đều khóc tới hai mắt sưng húp … aiz, một đống chuyện.
Liên tục gặp chuyện như vậy, nhất định là Lý gia bọn họ đã phạm thái tuế. Lý Thừa Vận quyết định khi nào ổn định tìm cơ hội đưa lũ nhỏ đi chùa bái Phật thắp hương.
Rơi vào đường cùng, Lý Thừa Vận chỉ có thể đánh chủ ý lên người Lý Duyên Lân. Trọng Nham đi rồi, Lý Duyên Lân liền cãi nhau một trận với ông, nói ông không quan tâm Trọng Nham. Sau lại nghe nói Lý Duyên Lân thường xuyên mua đồ tới thăm Trọng Nham, quan hệ khá tốt. Hiện tại Lý gia từ trên xuống dưới hơn mười miệng ăn, cũng chỉ có Lý Duyên Lân là có chút giao tình với Trọng Nham.
Lý Thừa Vận tìm cơ hội nói chuyện muốn mua Mặc Lan với Lý Duyên Lân. Lý Duyên Lân đương nhiên không đồng ý, quan hệ giữa anh và Trọng Nham hiện tại tạm coi là huynh đệ vào sinh ra tử, nếu thêm chuyện này chả khác nào đang tính kế cậu ấy, Trọng Nham còn tiếp tục coi anh là huynh đệ nữa sao? Nhưng không chịu nổi Lý Thừa Vận nhiều lần lải nhải, Lý Duyên Lân bị ông làm cho đau đầu, đành phải bất đắc dĩ đáp ứng.
Sau mấy ngày tới thăm Trọng Nham, Lý Duyên Lân mới xấu hổ nói tới chuyện này: “Mặc Lan của công ty bọn em, giờ đã bắt đầu đưa ra thị trường chưa?”
Vì sao Lý Duyên Lân lại hỏi vấn đề này, Trọng Nham cũng không cảm thấy kỳ quái. Trước khi cậu và Lý Ngạn Thanh xuất hiện, tình cảm cha con ba người bọn họ cũng không tệ lắm.
“Ông ta nhờ anh hỏi?” Trọng Nham đẩy đĩa bánh cookie hạnh nhân tới trước mặt anh: “Nếm thử đi, Đường di vừa mới nướng xong đấy. Rất thơm.”
Lý Duyên Lân không chút hứng thú liếc mắt nhìn mấy cái bánh nhỏ xinh ở trên bàn trà. Được rồi, bánh mới ra lò hương vị cũng không tệ lắm, nhưng rõ ràng có chút quá lửa, nhìn qua càng giống bách bích quy đường hơn. Lý Duyên Lân khoát tay: “Em tự mình hưởng thụ đi, anh từ nhỏ đã không thích đồ ngọt.”
Trọng Nham cười nói: “Ừ, trong sách có nói, trẻ con số khổ thường thích ăn đồ ngọt.”
Tần Đông Nhạc hừ một tiếng: “Tin tức tự nhiên là có.”
Trọng Nham nở nụ cười, sán lại gần nghiêng đầu hôn lên môi anh một cái. Còn chưa để Tần Đông Nhạc kịp phản ứng, liền vội vàng rời đi, cười nói: “Rồi đó, lợi tức cũng trả rồi, bây giờ anh có thể nói chưa?”
Tần Đông Nhạc nghe thấy trên hành lang truyền tới tiếng Đường di và Tần Đông An nói chuyện, có chút tiếc nuối dựng thẳng thân mình: “Cảnh sát đã điều tra được cái gã họ Tề kia, phía sau gã còn có một người họ Lâu.”
Trong đầu Trọng Nham tựa hồ nhớ ra cái gì đó: “Họ Lâu?”
“Ừ.” Tần Đông Nhạc nói tiếp: “Gã họ Tề ở đây không có bối cảnh, chuyện làm ăn buôn bán đều dựa vào gã họ Lâu kia. Chính là thường xuyên đưa cho gã một khoản phí bảo kê, có chuyện gì thì gã họ Lâu sẽ ra mặt giúp gã. Trái lại, gã họ Lâu có việc gì, gã họ Tề cũng sẽ xuất tiền xuất lực chạy theo sau.”
Trọng Nham cảm thấy họ “Lâu” này có chút quen tai, nhưng tình huống tỉ mỉ thế nào cậu nhất thời chưa nghĩ ra.
“Họ Lâu ở nông thôn có một nông trường. Triệu Sấm đã phái người xuống đó tìm hiểu, nếu tình huống được xác định, hẳn rất nhanh sẽ có hành động.”
Họ Lâu, nông trường, hành động.
Trọng Nham cảm thấy đầu óc mình có chút hỗn loạn, tất cả các yếu tố trên tổ hợp lại một chỗ hình thành một cảnh tượng phi thường quen thuộc, nhưng rốt cuộc cậu đã gặp mấy thứ này ở chỗ nào?
Hết