Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân

Chương 134 : Thì ra nàng cũng là kẻ ngu xuẩn

Ngày đăng: 19:36 20/04/20


“Làm hoàng tử bị thương, ngươi lấy cái gì chuộc tội?!” Lý phi giáo huấn La Duy.



“Hỗn trướng!” Hưng Võ đế đập tay vịn bên tháp, đứng lên.



“Tiểu thần đáng chết.” La Duy dập đầu với lực đạo ngày càng lớn, kể cả chính La Duy, tất cả mọi người trong điện đều tưởng rằng, câu “Hỗn trướng” của Hưng Võ đế là dành cho y.



“Cùng trẫm về điện Trường Minh.” Hưng Võ đế muốn đỡ La Duy đứng lên, nhưng nếu ngài tự tay kéo La Duy dậy, trước mắt bao người, đối với một thần tử, là quá mức ân sủng.



“Bệ hạ?” Trán La Duy có chút xanh tím, ngẩng đầu nhìn Hưng Võ đế, ngẩn người.



“Đi thôi.” Hưng Võ đế nói: “Ngươi còn không đứng lên?”



La Tri Ý từ lúc Lý phi nổi giận với La Duy liền đứng lên, Lý phi đột nhiên phát tác khiến nàng không biết phải làm sao.“Bệ hạ.” La Tri Ý chạy qua người Hưng Võ đế đi đến bên cạnh La Duy, muốn biện hộ giúp La Duy.



“Hoàng hậu nghỉ tạm đi.” Hưng Võ đế nhìn La Duy đứng lên, mới quay đầu nói với hoàng hậu: “Trẫm sẽ trở về.”



Hưng Võ đế nói muốn đi, ba vị quý phi cũng đều đứng lên.



“Ái phi cũng mang theo hài tử trở về đi.” Hưng Võ đế lại liếc mắt nhìn Lý phi, sau cái liếc mắt này, ý cười hai ngày hôm nay liền biến mất, lại trở thành đế vương không rõ hỉ nộ ái ố trong quá khứ.



Lý phi lúc này mới phản ứng lại, bây giờ nàng mới nhớ ra La Duy là sủng nhân của Hưng Võ đế, La Duy bế con trai của nàng, cũng là Hưng Võ đế bảo làm, nàng giáo huấn La Duy như vậy, cũng là nói vậy với Hưng Võ đế. Lý phi muốn quỳ xuống nhận tội với Hưng Võ đế, nhưng Hưng Võ đế đã kéo La Duy đi.



“Lý muội muội.” La Tri Ý hiếm khi tức giận, nói với Lý phi: “Mời muội trở về.”




Hưng Võ đế nhìn La Duy từ trên xuống dưới, thấy La Duy hôm nay không ăn mặc phong phanh, vậy đó là do thân thể không tốt rồi. Nghĩ đến đây, Hưng Võ đế ủ tay La Duy trong tay mình, thổi hơi nóng, dùng lực chà xát, một bên nói với Triệu Phúc: “Nhanh đi lấy lò sưởi tay đến.”



“Bệ hạ?” La Duy lại rất bài xích động tác giúp y ủ ấm của Hưng Võ đế, trừ Vệ Lam và người nhà, y rất ghét bị người khác chạm vào: “Bệ hạ, tiểu thần thật sự không có việc gì.” La Duy không dám rút tay khỏi bàn tay Hưng Võ đế, chỉ có thể nói với Hưng Võ đế mình không lạnh.



Triệu Phúc rất nhanh lấy lò sưởi tay đến, hai tay dâng lên La Duy, đối với động tác của Hưng Võ đế, Triệu Phúc làm như không thấy.



Hưng Võ đế lúc này mới buông lỏng tay La Duy, lại đưa tay chạm vào vết bầm xanh tím trên trán La Duy, nhẹ giọng hỏi: “Đau không?”



La Duy lắc đầu, y thật sự không biết Hưng Võ đế vì sao quan tâm y đến vậy, không thể tìm được lý do, đến tột cùng là vì cái gì?



“Nô tài sẽ đi gọi thái y.” Triệu Phúc thấy Hưng Võ đế nhìn mình, vội nói.



“Không, không cần.” La Duy nói: “Bệ hạ, tiểu thần thật sự không có việc gì.”



“Nhanh đi đi.” Hưng Võ đế lại nói.



Triệu Phúc đi tìm thái y.



“Chuyện Thập hoàng tử người đừng để trong lòng.” Hưng Võ đế lúc này mới nói với La Duy: “Lời Lý phi nói ngươi cũng không cần để ở trong lòng.”



La Duy vẫn nhận tội, chỉ là trong lòng sinh ra một chút hiếu kì, nếu y thực sự đánh rơi Thập hoàng tử, Hoàng đế cũng sẽ không trách y sao?