Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân

Chương 172 : Bắc Yến nội loạn

Ngày đăng: 19:36 20/04/20


Sau khi La Duy hạ kiệu trước cửa tướng phủ, một nam tử dáng người trung bình đi tới từ phía sau họ.



“Ngươi là ai?” Lập tức có thị vệ quát hỏi.



Vệ Lam đứng chắn trước La Duy.



“Tam công tử.” Người kia đứng ở xa xa, chắp tay thi lễ với La Duy: “Tiểu nhân phụng mệnh lệnh chủ nhân đến bái kiến công tử.”



La Duy nhìn người này, không quen, liền hỏi: “Chủ nhân ngươi là ai?”



Người kia đưa ra một bộ quần áo mùa đông, nói: “Chủ nhân nói, công tử chỉ cần nhìn thấy bộ quần áo mùa đông này, là có thể biết hắn là ai.”



La Duy chọc chọc Thất Tử.



Thất Tử chạy tới, đem bộ quần áo mùa đông đến trước mặt La Duy.



“Công tử.” Vệ Lam thấy La Duy định chạm tay vào bộ quần áo, vội ngăn cản La Duy.



La Duy thu tay, định thần nhìn bộ quần áo.



Vệ Lam cũng nhìn bộ quần áo, hắn thấy nó vô cùng quen mắt.



La Duy nhận ra, đây chính là áo choàng mùa đông y đưa cho tam hoàng tử Bắc Yến, Tư Mã Thanh Sa khi ở thành Nghiệp Già.“Thì ra là quý chủ nhân.” Nhận ra bộ quần áo mùa đông, La Duy liền cười nói: “Ngươi theo ta vào phủ đi.”



Đại nha hoàn hầu hạ Phó Hoa đã đứng ở cửa nhìn La Duy hồi lâu, thấy La Duy có khách, không dám nói gì với La Duy. Thấy La Duy mang theo người kia đi vào sân viện của mình, đại nha hoàn liền chạy đi báo cho Phó Hoa.




“Tiểu nhân cũng phải hao tổn tâm trí mới ra được khỏi thành Ô Sương, đi thẳng đến phía nam.” Tôn Ly cũng không nghĩ sẽ nói với La Duy hắn dùng số tiền lớn mua chuộc sĩ quan thủ thành ra sao, nằm cùng một thi thể thối rữa để ra khỏi thành Ô Sương như thế nào.“Công tử, sáng nay ta nhìn thấy người đưa tìn từ Vân Quan phi ngựa vào thượng đô, nói vậy lệnh huynh trưởng đã biết chuyện Bắc Yến nội loạn.”



La Duy “Ừm” một tiếng, xem ra đây chính là nguyên nhân Hưng Võ đế triệu phụ thân vào cung gấp.



“Tiểu nhân cả gan khẩn cầu công tử mau chóng chu toàn.”



“Ngươi nay đang ở nơi nào?”



Tôn Ly nói tên một khách điếm.



La Duy không có ấn tượng, xem ra chỉ là một khách điếm nhỏ vô danh: “Được, ta sẽ mau chóng vào cung diện thánh, ngươi hãy về khách điếm chờ tin tức của ta.” Y nói với Tôn Ly: “Không quá hai ngày, ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục.”



Tôn Ly vội quỳ xuống cảm tạ La Duy.



“Trên người còn đủ ngân lượng không?” La Duy lại hỏi Tôn Ly, tỏ vẻ rất quan tâm.



Tôn Ly lại vội vàng lấy ra mười tấm ngân phiếu, đưa tới trước mặt La Duy, một tờ là một vạn lượng, tổng cộng mười vạn lượng bạc trắng.



La Duy nói: “Đây là ý gì?” Y nhìn con dấu trên ngân phiếu, đều là ngân phiếu của tiễn trang (1 dạng ngân hàng tư nhân thời xưa) ở Đại Chu, mỗi tờ là của một tiễn trang, Tư Mã Thanh Sa đưa gã số tiền này, cũng rất hao phí tâm tư.



Tôn Ly nói: “Chủ nhân ta nói rõ, chỉ cần công tử giúp người vượt qua khó khăn này, người ắt hậu tạ.”



“Được.” La Duy cũng không chối từ, cười nói: “Tôn thống lĩnh hãy về khách điếm chờ tin lành của ta đi.”