Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân
Chương 194 : Quân doanh Bắc Yến
Ngày đăng: 19:36 20/04/20
Mùa xuân Bắc quốc tuy cũng xanh mướt đã mắt, nhưng không hề cho người ta cái cảm giác ấm áp.
La Duy dọc đường đi cùng Tôn Ly, vừa phải tránh người của Mạc Hoàn Tang, lại phải ngày đêm không nghỉ gấp rút lên đường, sắc mặt vốn có chút hồng nhuận đã trở nên xanh trắng. May mà tinh thần y như dây cung đã kéo căng, vô cùng khẩn trương, người khác thấy dáng vẻ của y không tốt, nhưng bản thân La Duy không hề thấy mệt.
Đám người Vệ Lam thay nhau tìm Ngụy thái y, đều lo lắng cho thân thể La Duy. Ngụy thái y trợn trắng mắt nhìn mấy người này sốt sắng, nhưng bây giờ mỗi ngày đều chạy lang thang gấp rút lên đường, ông sao có thể nghĩ ra cách khiến La Duy khỏe lên được? Sờ sờ gói dược liệu đeo trên người, nếu không nhờ Long Huyền cho nhân sâm Tuyết Sơn, thuốc Hưng Võ đế ban cũng là đồ thượng đẳng, ngàn vàng khó kiếm, La Duy nói không chừng cũng đã xuống mồ an nghỉ.
Ngay khi La Duy và đoàn người tới thành Hạ Phương, đại quân Đông Thương do nhiếp chính thân vương Dương Nguyên Tố chỉ huy, qua cửa Xuân Độ, nhắm thẳng thành Hạ Phương mà đến.
“Ô Sương thiết kỵ dũng mãnh dị thường.” La Duy thấy khi Tôn Ly biết được đại quân Đông Thương cũng vào Bắc Yến đã phải cố đứng thẳng để không té xỉu, liền giải thích với Tôn Ly: “Lần này không tiêu diệt toàn bộ Ô Sương thiết kỵ, Bắc Yến sau này sẽ để lại hậu hoạn khôn lường.”
Tôn Ly nói: “Trong Ô Sương thiết kỵ cũng có người bị chủ nhân ta thu phục, vì sao phải diệt toàn bộ?”
“Nhân tâm khó dò.” La Duy nói: “Thanh Sa thái tử sao có thể biết người theo phe hắn không có tâm tư khác? Họ đều là những người theo Mạc Hoàn Tang vào sinh ra tử, người mà giao tình vào sinh ra tử cũng có thể quên, Tôn tướng quân, loại người này ngươi dám dùng sao?”
Tôn Ly không có lời nào để nói, Ô Sương thiết kỵ chính là thiên hạ của Mạc gia, Tư Mã Thanh Sa muốn thu phục họ, đúng là nói dễ hơn làm.
Một tháng sau, La Duy và đoàn người mới chạy tới quân doanh Bắc Yến dưới thành Hạ Phương. Lúc này Tư Mã Tru Tà và đại quân của Mạc Hoàn Tang đã rút quân, mà đại quân Đông Thương cũng cách thành Hạ Phương không xa.
La Duy không có vào thành Hạ Phương, chỉ để Tôn Ly vào thành thông báo với Tư Mã Thanh Sa một tiếng.
Đoàn người một tháng nay đều ngày đêm gấp rút lên đường, người người đều bẩn đến nỗi khó nhận ra hình dạng. La Duy bảo mọi người đi rửa mặt chải đầu, chính y cũng cùng Vệ Lam tắm một chút.
“Muốn gặp chính chủ, ta phải sạch sẽ một chút mới được.” Ghé vào bồn tắm, La Duy nhắm mắt như muốn ngủ, nói với Vệ Lam ở phía sau lưng.
“Lại gầy đi rồi.” Vệ Lam đưa tay sờ xương cốt y, dường như oán giận nói một câu.
“Nơi này là quân doanh Bắc Yến.” La Duy cười đi ra ngoài: “Ngươi cho là đất của chúng ta, có thể đi loạn sao?”
Vệ Lam cả người đầy xà phòng, không thể lập tức tẩy sạch được, chỉ có thể nhìn La Duy lắc lư đi ra ngoài.
Doanh trướng nghỉ ngơi đã được quân sĩ Bắc Yến quét tước sạch sẽ, Long Thập cũng vừa tắm xong, thần thanh khí sảng đứng ở trong lều, nhìn La Duy tiến vào liền nói: “Công tử, vừa rồi Thanh Sa thái tử phái người đến, nói là hắn sẽ đến muộn một chút.”
La Duy nói: “Hắn có nói tối nay đến vì chuyện gì không?”
“Không.” Long Thập nói: “Bọn họ giúp công tử chuẩn bị giường rồi, công tử có muốn ngủ một chút hay không.”
La Duy cùng Long Thập không phải người ngoài, y trực tiếp ngã lên trên giường, nói: “Ta ngủ một chút, khi nào Tư Mã Thanh Sa đến, ngươi hãy nói cho ta biết.”
“Lam đâu?” Long Thập không thấy Vệ Lam, liền hỏi.
“Hắn đang tắm rửa.”
Long Thập còn muốn hỏi, tại sao Vệ Lam lại tắm đến tận bây giờ, nhưng nhìn La Duy trên giường đã nghiêng mình nhắm mắt muốn ngủ, đành lui ra ngoài.
Tư Mã Thanh Sa nói là đến muộn một chút, nhưng khi La Duy vừa nằm xuống không bao lâu, hắn đã mang theo một đội thị vệ đi tới quân doanh.
“Công tử nhà ta đang ngủ, tại hạ đi gọi y.” Long Thập canh giữ bên ngoài trướng, thấy Tư Mã Thanh Sa mang theo người tới, vội hành lễ với Tư Mã Thanh Sa.
“Không cần.” Tư Mã Thanh Sa nay sứt đầu mẻ trán, nhưng ở ngoài vẫn ra vẻ là hậu duệ quý tộc thiên hoàng, hắn vẫy tay cười nói với Long Thập: “Ta cùng với Tam công tử cũng không phải mới quen, ta vào xem y thế nào, các ngươi cứ chờ bên ngoài trướng đi. Ta cùng với Vân Khởi có chuyện quan trọng muốn nói, Tư Mã Thanh Sa lại nhỏ giọng nói với Long Thập: “Ta nghĩ Vân Khởi sẽ không trách ta thất lễ đâu.”