Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân
Chương 439 : Lập uy trên triều đình
Ngày đăng: 19:38 20/04/20
Bốn người La Duy trao đổi trong thư phòng suốt một đêm, ngày hôm sau, La Duy phải đến điện Kim Loan, mà ba người Tạ Ngữ phải bắt đầu xuất phát, đến Nam Chiếu, Bắc Yến và Đông Thương.
La Duy ngồi trên chiếc ghế đen trước ngự án, đây là lần đầu tiên y chủ trì triều chính, không ít người không hiểu rõ La Duy, mang tâm trạng chờ trò cười, chờ vị nhiếp chính Cẩm thân vương xấu mặt. La Duy cũng biết họ nghĩ gì, nhưng y không có kiên nhẫn lấy lòng những vị đại thần kia.
Không khí này khiến Triệu Phúc đi theo La Duy cảm giác có chút xa lạ, nhìn La Duy liên tục hỏi vài câu, chúng thần không có một ai mở miệng đáp lời, Triệu Phúc liền lo lắng nhìn về phía La Duy, các đại thần này không phục y rồi.
La Duy lại đợi một lát, vẫn không thấy có người mở miệng, liền quay ra ngoài điện hô: “Người đâu.”
Một đội điện tiền võ sĩ bước vào.
La Duy chỉ Khâu Triệt đứng dưới: “Lôi lão ra ngoài!”
Khâu Triệt hiện là hữu tướng Bình Chương triều, đến tận khi bị hai điện tiền võ sĩ khóa hai cánh tay mới kịp phản ứng lại, cao giọng nói với La Duy: “Vương gia, hạ quan có tội gì?!”
La Duy nói: “Vừa rồi ta hỏi nhiều như vậy, tất cả đều phải do ngươi trả lời, nhưng một câu ngươi cũng không đáp được, vậy thì ta còn giữ ngươi lại triều đình làm gì?”
Khâu Triệt không ngờ La Duy dám xuống tay với mình, lại định kêu to.
“Bịt miệng lại, kéo ra ngoài đánh cho ta!” La Duy không cho Khâu Triệt có cơ hội mở miệng thêm lần nữa.
Cả điện văn võ trơ mắt nhìn hữu tướng Khâu Triệt bị hai võ sĩ to bự lôi ra ngoài.
“Vương gia!” Một đại thần định bất bình thay cho Khâu Triệt.
La Duy nhìn đại nhần này, là bè lũ với Khâu Triệt, liền nói với các võ sĩ còn ở trong điện: “Kéo ra ngoài!”
Liên tục sáu đại thần định lên tiếng vì Khâu Triệt bị lôi ra ngoài.
La Duy lạnh lùng nhìn chúng thần trên điện: “Còn có ai muốn cầu tình?”
Ngoài điện truyền đến tiếng gậy gộc đánh vào da thịt, người bị đánh bị trói chân tay, bịt miệng, người trong điện chỉ có thể nghe được tiếng roi quất nặng nề.
“Nếu bây giờ ta không độc ác một chút, thì sau này còn phải tốn nhiều sức trên triều.” La Duy nói: “Loạn thế dùng khuôn phép, lúc nguy cấp cũng vậy.”
Chuyện này ngay cả Triệu Hạc Niên cũng phải tặc lưỡi: “Như vậy có ổn không? Ngươi giết nhiều như vậy, muốn bị bêu danh à!”
“Con vốn chẳng có tiếng tốt gì.” La Duy cất bước về phía thư phòng, vừa đi vừa nói: “Mắng thì cứ mắng đi.”
“Vậy…” Tưởng Thượng Thư hỏi: “Lúc nào thì hành hình?”
“Sớm mai là được.” La Duy nói rồi nhìn về phía Hộ bộ Thượng Thư: “Ngươi lệnh cho thủ hạ đắc lực đi thăm dò bảy phủ này, tài vật toàn bộ sung vào quân tư, sau đó lập danh sách đưa ta xem.”
“Hạ quan rõ.” Hộ bộ thượng thư vội tuân lệnh.
“Chúng ta vào nhà bàn lại đi.” La Duy nói rồi quay lại nhìn những bông tuyết thoáng rơi, không kiên nhẫn nói: “Rốt cuộc là tuyết rơi đến khi nào đây?”
Chú thích:
(*)Lục bộ gồm:
-Lại bộ lo phong tước, xét công trạng
-Lễ bộ lo lễ nghi, tế tự
-Hộ bộ giữ ruộng đất, nhân khẩu
-Binh bộ lo việc nhà binh, quốc phòng
-Hình bộ lo việc luật lệ, hình phạt án tù
-Công bộ lo việc xây dựng