Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân

Chương 120 :

Ngày đăng: 00:45 19/04/20


Tả Thục Tuệ hít sâu một hơi, mới mắc cỡ đỏ mặt nói: “Sợ là Lục công gia trên chiến trường chịu nội thương.”



“Này…?” Tiết thị sắc mặt đỏ lại trắng, há hốc mồm thật lâu nói không nên một chữ.



Trên nóc nhà đột nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ, hai mẫu tử đồng loạt ngẩng đầu, không phát giác được khác thường cũng liền không thèm để ý.



Hai nữ nhân căn bản không thể tưởng tượng được trên nóc nhà nhà mình, mỗi ngày đều có một nam nhân vào xem.



Ẩn Nhất một tay che miệng, một chân nghiền nát mái ngói, sau đó lặng yên khôngtiếng động trở lại viện tử của Tả Thiệu Khanh.



Hắn ta cảm thấy mình hiện tại nên trước viết một bức thư báo cáo nội dung hômnay nghe được, cũng không biết chủ tử nhà hắn ta sau khi xem xong có thể muốn giết hắn ta hay không.



Kì thật tin tức như vậy từ năm trước liền có, chỉ là người phủ Trấn quốc công khôngcó ai để ý, dù sao cũng không ai dám ở trước mặt nghị luận, nếu bọn họ phản ứng quá mức, ngược lại bị người hiểu là vì chột dạ.



Chỉ là nhịn không được, Ẩn Nhất vẫn là tại ngày thứ hai sau khi Tả Thiệu Khanh tỉnhlại hồi báo chuyện này, sau đó chỉ thấy vị phu nhân tương lai này một bộ dáng muốncười lại không cười.



“Ngươi nói, nếu để cho bọn họ đối với lời đồn đãi này tin tưởng không nghi ngờ, Tả Thục Tuệ còn muốn gả cho gia nhà ngươi không?” Bàn tính trong lòng Tả Thiệu Khanh lại vang lên đùng đùng.



Ẩn Nhất trước tiên liền phản đối, cái này là liên quan đến tôn nghiêm chủ tử nhàhắn ta, sao có thể tùy ý Tả Thiệu Khanh lấy ra tính toán?



“Nữ nhân kia nhìn trúng chỉ là gia thế của gia nhà ta.”



“Lời này ngươi tin?” Tả Thiệu Khanh bĩu môi, Lục Tranh muốn tài có tài, muốntướng mạo có tướng mạo, muốn quyền thế có quyền thế, bỏ gia thế của hắn qua một bên cũng nhất định có rất nhiều nữ nhân vội vàng muốn gả cho hắn.



Ẩn Nhất cũng không muốn cùng phu nhân tương lai thảo luận vấn đề mị lực của chủtử nhà hắn ta, đều nói tình nhân trong mắt chính là Tây Thi, Lục công gia trong mắt Tả tam gia sợ là ngay cả hoàng đế thống trị cả thiên hạ cũng không bằng.


Kha Hữu Lương cho rằng y là dùng đến hiếu kính mẹ cả, bởi vậy rất cẩn thận mang thứ đó thu về.



“Những thứ này trước đặt ở trong tiệm, ngày khác có tác dụng ta lại đến lấy.” Tả Thiệu Khanh không dám mang những vật quý trọng này về Tả gia, nếu bị người khác nhìn thấy, lại là một trận phong ba.



“Vâng.”



“Đối ngoại liền nói cửa hàng này là của Nhị thúc.”



“Vâng.”



Tả Thiệu Khanh nghĩ nghĩ, bổ sung nói: “Nếu có người dám ồn ào, liền báo ra danh hiệu phủ Trấn quốc công.”



Kha quản sự ngẩn người, còn cho rằng Tả Thiệu Khanh là muốn mượn danh nghĩa uy thế phủ Trấn quốc công, có chút lo lắng hỏi: “Lỡ như phủ Trấn quốc công truy cứu...?”



Tả Thiệu Khanh khoát tay: “Không có việc gì, cứ nói như vậy.” Cây lớn dễ hóng mát, Tả Thiệu Khanh như thế nào sẽ bỏ qua cơ hội dựa vào tốt như vậy?



Tả Uẩn Dương ở bên cạnh trầm mặc nhìn hồi lâu, lúc này mới lên tiếng nói: “Kha quản sự, liền dựa theo ý Thiệu Khanh nói mà làm, không sai đâu.”



Kha quản sự thấy ông chủ cũ cũng nói như vậy, tuy trong lòng còn rất nghi hoặc, nhưng vẫn là nghe lệnh nhớ kĩ.



Hắn ta bắt đầu còn lo lắng Tả Thiệu Khanh tìm không thấy chỗ dựa vững chắc, kinh đô nước sâu như vậy, một tiệm trân bảo các muốn yên ổn mở cửa liền không dễ dàng, lỡ như đụng phải người có tiền bá đạo vô lý, không có chỗ dựa thực sự không được.



Tả Thiệu Khanh lại cùng hắn ta thương định thời gian khai trương, ngay cả bảng hiểu Kha quản sự đau đầu cùng với nghi thức khai mạc đều bị Tả Thiệu Khanh ôm ra.



Y trước đó liền để cho Lục Tranh viết xong bảng hiệu, chỉ cần cầm lấy đi khắc trang hoàng liền xong, về phần ngày đó khai trương mở tiệc chiêu đãi khách mời, y không muốn ồn ào, chỉ dự định mời vài học sinh có danh vọng liền được