Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân

Chương 225 :

Ngày đăng: 00:45 19/04/20


Tảo triều trước sau như một náo nhiệt, Chiến Viên Phong khen ngợi từng quan viên nơi khác trở về kinh, các quan viên bởi vì đường dài mệt nhọc tinh thần kém được khen ngợi nét mặt tươi cười, sống lưng đều ưỡn thẳng hơn.



Tả Thiệu Khanh liên tục ngáp ba cái, vị trí của y như cũ không thấy được, cho nên không cần lo lắng vị kia trên ghế rồng liếc mắt nhìn thấy y.



“Các vị ái khanh cực khổ, hôm nay trước trở về nghỉ ngơi, ngày mai lại đến Lại bộ đưa tin là đủ.”



Tả Thiệu Khanh vụng trộm nhìn qua vị trí Giang Triệt, chỉ thấy được bóng lưng, không biết có phải hay không là ảo giác của y, mới mấy tháng không gặp, người này rõ ràng thay đổi rất nhiều.



Y còn nhớ lúc vừa tới kinh đô, Giang Triệt vẫn là thân phận Thị lang, nhưng lại hăng hái, tài tử đạt trình độ cao nhất toàn bộ Đại Ương trước mặt mọi việc điều thuận lợi, phong cảnh tươi sáng, nhưng lúc này nhìn bóng lưng của gã, nhưng lại có một chút hương vị tiêu điều như vậy.



Chẳng lẽ gã là bởi vì vừa hưu thê? Chẳng lẽ gã đối với vợ gã nhưng thật ra là chân ái?



Tả Thiệu Khanh lắc đầu, cảm thấy mình nghĩ nhiều.



Ngay tại lúc y thất thần, nội thị lớn tiếng tuyên bố bãi triều, sau đó y nghe thấy Chiến Viên Phong nói: “Lục ái khanh và Tả ái khanh ở lại, cùng trẫm nói một chút về việc định hải quân.”



Mọi người đối với hoàng thượng kính trọng Lục công gia đã thấy nhưng không thể trách, về phần người khác, phần nhiều chỉ là hàng kèm theo, ngược lại là không để ý.



Lúc tin tức Tả Thiệu Khanh được thăng làm Tri phủ Hạc Thành truyền ra, mọi người chỉ nói người này vận mệnh thật tốt, cũng có người trong lòng ghen ghét ganh tị: Không phải bởi vì không cần mặt mũi gả cho nam nhân sao? Bằng không một tên tiểu tử sao có thể thăng chức nhanh như vậy?



Tả Thiệu Khanh không để ý tới ánh mắt ý nghĩa không rõ bốn phía, đi đến bên cạnh Lục Tranh chủ động nắm tay hắn, còn nở nụ cười ngọt ngào với hắn.



Lập tức, chung quanh liền có người hừ lạnh ra tiếng, không cần hỏi, nhất định là quan viên nơi khác trở về chưa từng thấy hai phu phu này tú ân ái.



Hai phu phu ngay cả ánh mắt cũng không nghiêng mắt liếc nhìn, bước nhanh đuổi kịp Chiến Viên Phong, ánh mắt nóng rực vẫn luôn đuổi theo sau lưng, làm cho người đứng ngồi không yên.



Một đường theo Chiến Viên Phong đi về phía trước, Tả Thiệu Khanh còn có hứng thú ngắm cảnh đẹp trong cung, lúc này tuy là mùa đông khắc nghiệt, nhưng hoa cỏ trong hoàng cung vẫn mọc tốt, hoa hồng lá xanh, không hề có hơi thở lụn bại.



“Đi làm một chút bánh ngọt và trà đến, phu nhân Trấn quốc công chúng ta tám phần đói bụng rồi.” Chiến Viên Phong vung lên vạt áo phủ lên mặt ghế đá da thúngồi xuống, hướng nội thị bên cạnh dặn dò nói.



Tả Thiệu Khanh nghe thấy năm chữ “phu nhân Trấn quốc công” mặt hơi đen, chẳng qua cũng không có dũng khí uốn nắn cách gọi của hắn ta.


“Cũng may người trong loạn cũng không hoàn toàn không cứu chữa được, chính là vị kia vừa mới nói đến, chỉ cần hắn thiệt tình ăn năn, trẫm nhất định sẽ bỏ qua.”



Tả Thiệu Khanh trước đó liền nghe nói Tào Tông Quan vào Quốc tử giám, nghĩ đến Chiến Viên Phong cũng không nghiêm trách hắn ta, nếu không dựa vào tội danh của hắn ta, cả đời không được khoa cử cũng là nhẹ.



“Tào huynh thân mang nghĩa lớn, nhất định sẽ hiểu rõ dụng tâm lương khổ củahoàng thượng.”



Mới là lạ! Chiến Viên Phong nhớ tới khuôn mặt tùy tiện không nói cười của người kia, tâm tư khẽ động: “Nghe ái khanh nói như vậy, trẫm ngược lại là rất muốn lén nhìn thấy người bạn tốt kia của ngươi, không bằng do ái khanh sắp xếp như thế nào?”



“A?” Tả Thiệu Khanh kinh hoảng không hiểu ra sao cả: “Này…” Làm cái gì vậy?



“Ai, trẫm sống lâu trong cung, muốn hướng về cuộc sống dân sinh, không bằng nhân cơ hội này cùng gia đình ái khanh đi ra ngoài một chút.”



Tả Thiệu Khanh còn đang suy nghĩ trả lời như thế nào, Lục Tranh ở bên cạnh trước tiếp lời: “An nguy của hoàng thượng liên quan đến xã tắc, há có thể mạo hiểm?”



Nhìn bộ dáng vẻ mặt u ám, liền biết người nào đó không đồng ý.



“Có đường đường Trấn quốc công đi theo, nếu trẫm còn lo lắng an toàn, vậy thân phận Trấn quốc công của ngươi cũng quá xin lỗi rồi.”



Tả Thiệu Khanh chỉ cho là hắn ta ở trong hoàng cung giống như lồng chim này ngột ngạt, muốn đi ra ngoài giải sầu, vì vậy lén lút giật tay áo Lục Tranh, ý bảo hắn đồng ý.



“Nếu không…trẫm cũng không đi xa, ở phủ Trấn quốc công ngồi một chút?” Dù saotrọng điểm là có thể nhìn người nào đó trốn tránh hắn ta.



Lại nói, hắn ta là có thể hạ thánh chỉ gọi người vào cung, nhưng gần đây danh tiếng đang xiết chặt, người nọ đối với hắn ta tránh như rắn rết, nếu như cứng rắn chỉ sẽ hoàn toàn phản tác dụng.



Hơn nữa ngày xưa đều là trong đêm mới gặp nhau, hai người trao đổi thật sự có hạn, thực muốn nhìn một chút hắn ta ngày thường là bộ dáng gì.



Lục Tranh đem khác thường ngày hôm nay của hắn ta nhìn ở trong mắt, trong lòng đã có một suy đoán to gan, chẳng qua phải chằng thật sự là như thế, còn phải tận mắt nhìn thấy một chút mới được, vì vậy hắn gật đầu nói: “Như thế còn có thể.”



Nụ cười trên mặt Chiến Viên Phong càng sáng lạn hơn: “Vậy quyết định trưa ngày mai, trẫm cũng rất lâu chưa gặp cô họ.”



Tả Thiệu Khanh chỉ cảm thấy bộ dáng tươi cười lúc này của Chiến Viên Phong quá sáng quá chói mắt, thật sự không biết hắn ta vui cái gì, chẳng lẽ nói lực hấp dẫn của Lão phu nhân lớn như vậy?