Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân

Chương 9 : Tính sổ

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


La Tiểu Lục trải qua một đêm kinh hồn táng đảm, mãi đến khi trông thấy mặt trờihôm sau mới xác định chính mình còn sống.



Nó thu hồi dáng vẻ tươi cười quen thuộc bình thường, quy củ theo sát sau lưng Tả Thiệu Khanh, cố gắng làm đúng bổn phận của một gã sai vặt, không dám lại vượt qua lôi trì một bước.



Cứ như vậy theo Tả Thiệu Khanh vài ngày, La Tiểu Lục không bình tĩnh nữa, mộtngười như thế nào sẽ trong một đêm thay đổi lớn như thế?



Nó nhìn Tả Thiệu Khanh trước mặt người khác giả vở ngoan ngoãn, sau lưng người khác khôn khéo lười biếng, nhìn y ở trong học đường cầm sách nhắm mắt dưỡng thần, nhìn y và bạn học tranh luận kịch liệt, những thay đổi này trước đây đều là tuyệt đối không có khả năng xuất hiện.



Nó thậm chí trong lòng nghĩ thầm chủ tử nhà nó là bị quỷ nhập vào người rồi, nếu không giải thích như thế nào về loại biến hóa không hề dấu hiệu này?



Kì thật, cũng không tính không có dấu hiệu? La Tiểu Lục đem những chuyện xảy ranhững ngày gần đây đều suy đoán một lần, cuối cùng đem nguyên nhân nhất định là do cái chết của Nguyễn di nương, thực tế sau khi nhìn thấy chủ tử nhà nó mỗi ngày sớm muộn gì cũng cố định đốt hương hai lần, càng thêm kiên quan điểm của mình.



Trên một cây đại thụ phía sau sườn núi thư viện Thanh Lộc, Tả Thiệu Khanh không hề quan tâm hình tượng nằm ở trên nhánh cây tráng kiện, trên mặt che một quyển sách đang chợp mắt.



“Tiểu Lục Tử, ngươi hôm nay phải hay không là nên đi mách lẻo rồi hả?”



La Tiểu Lục đứng ở dưới tàng cây giữ chức mộc đầu nhân đã không vì hành vi của Tả Thiệu Khanh mà kinh ngạc nữa: “Đúng vậy, phu nhân dặn dò tiểu nhân năm ngày báo cáo một lần, hôm nay đúng là ngày thứ năm.”
Cùng Tả Thiệu Lăng giao tiếp nhiều năm như thế, y hiểu rõ nhất làm sao chọc giậnngười tính khí táo bạo này, nhị ca duy ngã độc tôn.



Quả nhiên, vừa rồi Tả nhị gia còn tươi cười xấu xa liền lập tức nổi giận, hất tay lên đem quạt giấy nện vào trên mặt Tả Thiệu Khanh, sau đó chân cũng không khách khí đạp qua.



“Ta nhổ vào. Ngươi cái tiểu tiện chủng. Cho rằng biết viết mấy bài thơ liền rất giỏi đúng không? Không có nương ngươi bảo kê, ngươi ngay cả cái rắm cũng không phải, còn dám ở trước mặt gia ngang tàng.”



Tả Thiệu Khanh dùng ánh mắt ngăn La Tiểu Lục đang muốn tiến đến giúp đỡ, tùy ý quạt giấy ở trên mặt y để lại một đường dấu đỏ, một cước kia nhưng lại nhẹ nhàng linh hoạt tránh được.



Loại vết thương không nhìn thấy này, y cũng sẽ không nhận không.



Tả Thiệu Khanh vỗ áo choàng không dính một chút tro bụi, cười khẩy nói: “Ta nếu như là tiện chủng, vậy ngươi là cái gì?”



Tả Thiệu Lăng vẫn là lần đầu tiên bị Tam đệ nhu nhược nhát gan này chống đối, sửng sốt trọn vẹn thời gian uống cạn một ly trà mới kịp phản ứng: “Ơ, Tả tam gia chúng ta hôm nay có bản lĩnh à, rõ ràng không đem huynh trưởng để vào mắt, ngươi tiện nhân không có nương, làm ca ca liền thay nàng dạy dỗ ngươi.”



Nói xong liền kéo ống tay áo, bước đi sinh gió xông qua.