Trọng Sinh Chi Phế Tài Phấn Đấu
Chương 16 : Hội học sinh
Ngày đăng: 08:52 19/04/20
Năm mười hai là một năm học khẩn trương, đảo mắt lại qua một tháng, cách lúc thi học kỳ một còn một tuần lễ.
Cũng giống như ngày thường, không có phát sinh chuyện lớn gì, một trong những đề tài được đem ra tán gẫu nhiều nhất chính là, học sinh đứng đầu khối Vương Trữ được cử đi học, đồng thời, học viện hoàng gia còn tiếp nhận vài học sinh của mấy trường trung học khác, vẫn luôn là như vậy, cho nên cũng không kỳ quái.
Có thể được cử đi học tự nhiên là có chỗ đặc biệt của bọn họ, thành tích tốt không cần phải nói, dị năng cũng phải vượt trội, những người được cử đi học hầu như đều là những người vượt trội trong hội học sinh của học viện hoàng gia.
Hội học sinh của đại học học viện hoàng gia là nơi đáng giá kiêu ngạo nhất của học viện, tất cả những học sinh được vào học viện hoàng gia đều hướng tới nơi đó.
Bởi vì nơi đó, cường giả chiếm đa số, tiến bộ cũng mau, đồng thời nơi đó cũng rất bí ẩn.
Cũng không phải là hội học sinh bí ẩn, mà là người trong bộ kỷ luật của hội học sinh vô cùng bí ẩn, bọn họ là đại diện của hội học sinh.
Họ được gọi là thần bảo vệ của học viện hoàng gia, ngõ ngách nào cũng có cơ sở ngầm của bọn họ, nhất là nhóm học sinh hiện giờ đang đối mặt với cửa ải thi tốt nghiệp, thời thời khắc khắc đều cảm nhận được cái loại uy áp đó.
Mà một đề tài được bàn tán nhiệt tình khác chính là cuộc thi tranh tài.
Mỗi năm, đến thời điểm này, sẽ bắt đầu chuẩn bị cho hoạt động trong kỳ nghỉ —— cuộc thi so tài dị năng!
Đây là hoạt động vô cùng long trọng của học viện hoàng gia, do hội học sinh làm chủ, hội học sinh ngay từ bây giờ đã bắt đầu bận rộn, cho nên khắp nơi đều có thể thấy bóng dáng hội học sinh, cái loại uy áp này lại càng thêm mãnh liệt.
Hội học sinh đại học cùng trung học nhìn một cái là có thể phân biệt rõ ràng, bọn họ mặc quần áo khác nhau, thành viên hội học sinh đại học mặc đồng phục cổ cao màu xám trắng đeo huy hiệu trường màu vàng, đeo cà vạt xanh lam, nhìn kỹ liền thấy cao cấp hơn một bậc;
Thành viên hội học sinh trung học mặc áo cổ chữ V màu xanh lá, cà vạt trước ngực được thay bằng nơ con bướm.
Duy nhất không giống, chính là bộ kỷ luật, bộ kỷ luật vĩnh viễn đều là tư thế cao cao tại thượng, sẽ không xuất hiện trong những trường hợp có nhiều người, chỉ xuất hiện ở những nơi bí ẩn nhìn không tới, bảo vệ học viện, ăn mặc cũng rất bình thường.
Cuộc thi so tài dị năng chỉ cần là học sinh học viện hoàng gia thì có thể tham gia, số người được chọn lựa dần dần tăng lên từ tiểu học đến đại học.
Hung hăng trợn mắt nhìn Tưởng Mộc Cận một cái, xoay người vào phòng vệ sinh: mắc cười lắm sao? Hắn chẳng qua là nhất thời quên mất thôi mà!
Tưởng Mộc Cận ở sau lưng len lén cười khúc khích, sao đột nhiên ca ca cậu trở nên đáng yêu như thế?
Không lâu sau, điện thoại di động vang lên, Tưởng Mộc Cận nhìn dãy số trên đó, cau mày!
Dưới tình huống xác định Tưởng Mộc Mộc vẫn chưa ra ngoài, cao giọng nói: “Anh, em ra ngoài một chút!”
Tưởng Mộc Mộc “ừ” một tiếng, không có phản ứng.
Tưởng Mộc Cận trở về phòng mình, ánh mắt trở nên ngoan lệ, không khí bốn phía cũng lạnh theo, cậu nhấn nút nghe nói: “Chuyện gì?”
“Anh Tưởng, hắn chạy rồi, năm nay hình như không định tham gia cuộc thi so tài dị năng!”
“Ha ha, đồ hèn nhát!”
“Anh Tưởng, cần giúp một tay không?”
“Không cần, thù này, anh muốn đích thân báo, người có ý đồ tổn thương ca ca, anh sẽ cho hắn đẹp mặt!”
Tưởng Mộc Cận hung hăng nói xong những lời này, trong đôi mắt thoáng qua một tia sát khí, người ở đầu bên kia điện thoại rõ ràng sửng sốt, sau đó cười một tiếng: “Em biết rồi!”
Tưởng Mộc Cận cúp điện thoại, hít thở sâu một hơi, xoay người trở lại phòng ca ca.
END 16