Trọng Sinh Chi Phế Tài Phấn Đấu

Chương 65 :

Ngày đăng: 08:53 19/04/20


Kể từ sau khi thẳng thắn, Tưởng Mộc Mộc cảm thấy Tưởng Mộc Cận thay đổi.



Nhưng mà đến tột cùng là chỗ nào thay đổi, hắn lại không nhìn ra, chỉ có thể cảm giác.



Tưởng Mộc Cận không còn mỗi tuần đến đón hắn, mà là mỗi ngày đều đến xem hắn, buổi tối đối với hắn cũng ôn nhu khiến người ta kinh ngạc.



Không biết cậu có ý gì, đây coi như là đang an ủi sao? Đột nhiên càng ngày hắn càng nhìn không thấu Tưởng Mộc Cận, cậu không tìm Đàm Thu Minh báo thù, bình tĩnh khiến cho Tưởng Mộc Mộc nghi ngờ.



Giống như là yên tĩnh trước khi bão táp.



Hơn nữa, liên quan tới lần thẳng thắn trước đó một chữ cậu cũng không đề cập tới, bộ dạng tựa như cái gì cũng chưa từng xảy ra.



Là hắn đoán lầm sao? Thật ra thì Mộc Cận không có xúc động như vậy?…… Cuối cùng Tưởng Mộc Mộc cũng không để ý mấy thứ này nữa, chậm rãi dành ra thời gian đến làm bạn với Tưởng Mộc Cận.



Viện nghiên cứu đã phát thông báo tới cho hắn, một tuần sau hắn có thể đến thực tập trước, mà làm cho hắn vui mừng hơn chính là, thư thông báo này lại là vị chuyên gia kia tự mình gửi tới.



Tưởng Mộc Mộc thụ sủng nhược kinh, không biết sao mình lại được lão nhân gia ông ta coi trọng, nguyện ý tự mình dẫn dắt hắn.



Vui mừng đồng thời cũng mang theo phiền muộn, bọn họ sẽ phải tách ra, từng giây từng phút đều vô cùng quý trọng.



Tưởng Mộc Cận muốn thừa dịp trong khoảng thời gian này, khiến thực lực lớn mạnh, cho đến khi không ai có thể uy hiếp được cậu và ca ca. Cậu nói: “Chia lìa ngắn ngủi chỉ là vì ngày sau càng có nhiều thời gian ở chung hơn.”



Tưởng Mộc Mộc tin tưởng, hiện tại đối với lời của Tưởng Mộc Cận hắn rất tin tưởng không chút nghi ngờ, mặc dù cảm thấy hẳn là Tưởng Mộc Cận muốn làm cái gì đó, nhưng lại cảm thấy không có cái gì phải làm cả, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra vậy chứ?



Hắn cũng không có thời gian rối rắm những thứ này, thời gian càng ngày càng tới gần, hắn còn có rất nhiều thứ phải chuẩn bị, quan trọng nhất là phải bắt chặt thời gian hẹn hò với Tưởng Mộc Cận.




Thật sự nên cảm tạ bọn họ, Tưởng Mộc Mộc nhanh chóng lên tinh thần, hắn được đưa tới nơi này, đại khái chính là muốn đi theo người nơi này làm việc đi, hắn nghĩ như vậy.



Thấy đối phương bận trong bận ngoài, không có thời gian để ý tới bộ dạng của hắn, Tưởng Mộc Mộc cũng không đi quấy rầy, mà là từ một bên lấy sách hướng dẫn ra xem.



Chờ lúc đối phương rảnh rỗi, hắn sẽ hỏi thêm mấy câu, thanh niên cũng không yêu cầu muốn hắn làm cái gì, cũng không ra vẻ bất mãn, mà là gắng hết sức trong thời gian rảnh rỗi trả lời vấn đề của hắn, Tưởng Mộc Mộc cũng không biết nội dung công việc của mình là cái gì, cũng liền học tập như vậy.



Dù sao thì vào cũng đã vào rồi, nói gì cũng phải học hỏi được gì đó, hắn liền len lén ở một bên nhìn đối phương thao tác, đối chiếu với phương pháp trong sách hướng dẫn tiêu hóa ở trong đầu.



Hắn cũng không vội đi hỗ trợ, loại dụng cụ thao tác máy móc tinh vi này, không cẩn thận bị lỗi sẽ tạo ra phiền phức rất lớn, sau khi hắn lặp lại thao tác vô số lần ở trong đầu xong, mới điều chỉnh máy móc đang rảnh ở một bên.



Nhiệt độ nước, khí hậu, mùa…… ở trong nhà máy nuôi dưỡng thật lớn này đều có thể tự do điều chỉnh, có nhân tạo, có tự nhiên.



Tưởng Mộc Mộc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nông trại khổng lồ như vậy, một trại gà liền nuôi mấy ngàn mấy vạn gà lớn gà nhỏ, không biết còn tưởng rằng nơi này thật sự là buôn bán gà đó chứ.



Hắn thao tác trên dụng cụ có thể nhìn thấy toàn bộ nông trại, chỉ là đã đánh giá thấp nó rồi, chỉ biết là nó rất lớn, lớn như một thành phố.



Thật ra thì nhân viên công tác ở trong này cũng không nhiều, toàn bộ cộng lại cũng chỉ mấy trăm người, mỗi người đều có nội dung công việc của mình, dò số vào ngồi, hoàn toàn không có nơi nào đụng đầu nhau.



Lúc sau người thanh niên liếc mắt nhìn Tưởng Mộc Mộc một cái, trong mắt lóe lên nghi hoặc, không để ý tiếp tục công việc trên tay.



Cái ánh mắt này, chợt lóe rồi biến mất, Tưởng Mộc Mộc không hề chú ý tới.



END 65