Trọng Sinh Chi Phu Lang Nghĩ Ta Là Tra Nam
Chương 76 :
Ngày đăng: 09:36 18/04/20
Edit: Arisassan
Sau khi về nhà, Tống Ngôn Khê thấy sắc mặt Ninh Vũ thoải mái trở lại thì biết ngay là hắn đã làm hòa được với Hạ Như Phong.
Lúc trước Ninh Vũ phải bận nhiều chuyện, Tiểu Táo hiện giờ cũng có Tống Ngôn Khê trông giúp, do đó hắn liền tranh thủ cầm sách lên đọc một chút, vài cái học thuộc trước đây giờ cũng hơi hơi quên mất rồi.
Hôm trước khi bị kiểm tra học lực một phen, Ninh Vũ không trả lời được bao nhiêu nên bị đả kích rất lớn, đồng thời còn được phụ thân dặn là phải nhớ học hành chăm chỉ vào.
Ninh Vũ mải lo than thở mà không phát hiện được thâm ý của phụ thân, Tống Ngôn Khê thì lại phát hiện ra một ít. Bọn họ ai cũng biết chuyện thi Hương chủ yếu là để kiếm chuyện cho phu quân làm thôi, để hắn có một mục tiêu phấn đấu trong đời, cũng không nhất thiết phải đậu, phụ thân cũng không hề trông mong gì ở phu quân, học hay không đều tùy vào tâm trạng của phu quân lúc đó, có khi bọn họ đi ra ngoài chơi cả ngày cũng chẳng ai nói gì cả.
Lúc kiểm tra bài cũ thì cũng chỉ hỏi những câu mà phu quân đã học trước, để hắn trả lời đúng rồi cảm thấy cao hứng hơn thôi, sau đó bọn họ lại khích lệ một chút cho hắn vui vẻ. Thế nhưng lần này lại cố ý đặt ra những câu hỏi khó, đồng thời còn cố ý dặn hắn ở yên trong nhà học hành, chẳng lẽ là sợ mấy người Chu gia kia làm gì phu quân sao?
Mặc dù bọn họ là một trong số những nhà đứng đầu ở Uyển thành này, người khác ai cũng phải nể mặt, nhưng khi ra bên ngoài thì chẳng là gì cả, đặc biệt khi có liên quan đến kinh thành. Dù Tống Ngôn Khê chưa từng đến nơi đó, nhưng cũng biết nơi kinh thành dưới chân thiên tử thì ai cũng là quan to quý nhân, đụng phải một người bất kỳ thôi cũng có thể là người có gia thế hùng hậu, bọn họ hoàn toàn không thể trêu vào.
“Phu quân, mấy ngày nay Tiểu Táo được ra ngoài chơi nhiều, tính tình cũng bắt đầu ham chơi hơn đó. Cho nên khoảng thời gian chúng ta cũng ở nhà không đi ra ngoài chơi đi. Hơn một năm nữa thôi là đến kỳ thi Hương rồi, mà ngươi vẫn còn rất nhiều sách chưa học nữa. Ngươi cũng không được ra ngoài chơi.”
Ninh Vũ không hề hăng hái chút nào: “Ừa.”
“Chẳng phải Hạ Như Phong đã thi đậu đồng sinh rồi sao? Có khi lần này hắn cũng tham gia thi Hương đó. Nếu hắn may mắn thi đậu thì sẽ vượt mặt ngươi rồi.”
“Không được, hắn thi tận hai lần mới đậu được đồng sinh, nếu hắn đậu thi Hương sớm hơn ta thì chẳng lẽ ta lại ngu ngốc hơn hắn á?” Ninh Vũ lập tức thức tỉnh, sau đó nghĩa chính ngôn từ mà nói với Tiểu Táo: “Tiểu Táo này, phụ thân phải nghiêm túc học hành, ngươi không được tới làm phiền ta nha. Nếu lần này ta thi trượt thì đều do ngươi bắt ta lau mông lau đến mụ đầu đó.”
“Phụ phụ.”
Trong thư phòng có bày sẵn chỗ chơi cho Tiểu Táo, dưới sàn có trải thảm, Tiểu Táo ngồi trên thảm chơi đùa.
Tâm tình của Ninh Vũ vẫn khá xấu: “Ta đúng là vô dụng mà, không thể báo thù thay các ngươi được. Để các ngươi bị bắt nạt như thế.”
Tình thương của cha trong lòng Tống Ngôn Khê lập tức bạo phát, Ninh Vũ tựa đầu vào lòng Tống Ngôn Khê, Tống Ngôn Khê ôn nhu vuốt tóc Ninh Vũ, dịu dàng nói: “Có Tiểu Phúc Bảo ở đây chính là hạnh phúc lớn nhất của gia đình chúng ta. Nếu là người bình thường, phu quân muốn đòi lại công bằng cho chúng ta thì ta chắc chắn sẽ không cản ngươi. Thế nhưng Lý Hàn không phải người bình thường, gã rất quái dị, chúng ta chỉ cần tránh xa gã ra là được. Chuyện quá khứ ở đời trước đã qua rồi, chúng ta bây giờ ai cũng sống tốt cả. Nếu chỉ vì hận thù nhất thời mà gặp chuyện thì ngươi nói ta phải làm sao đây?”
Tiểu Táo khó hiểu nhìn hai người, không ngừng chen vào chính giữa, chiếm vị trí của Ninh Vũ, kiên quyết tựa đầu vào lòng Tống Ngôn Khê, cảnh giác nhìn Ninh Vũ. Phụ phụ bé cướp vị trí của bé rồi, sau này lỡ cha bé chỉ ôm phụ phụ mà không thèm ôm bé nữa thì phải làm sao đây?
Khi Tiểu Táo đang loạng choạng tập đi, Hạ phủ lại mặt mày rạng rỡ cử hành hôn lễ cho Hạ Tử Câm.
Lúc trước khi Chu gia ghé thăm, Hạ Tử Câm cũng được gặp qua Chu Hạo Tuyên một lần, trong lòng không còn mâu thuẫn nữa, chưa kể y còn nghe thấy mọi người bàn tán xung quanh, nói rằng Ninh Vũ căn bản không thể sánh được với Chu Hạo Tuyên, dù là gia thế hay là nhân phẩm cũng không ưu tú bằng Chu Hạo Tuyên.
Chu Hạo Tuyên bụng đầy kinh luân, biết bày mưu nghĩ kế, Hạ Tử Câm không có chỗ nào là không hài lòng cả, trái lại còn có chút mong đợi.
Náo náo nhiệt nhiệt tiễn Hạ Tử Câm đi, Tống Ngôn Khê cực kỳ cao hứng, mặc dù y biết giữa phu quân với Hạ Tử Câm không có gì, thế nhưng đây lại là một tiểu ca nhi đã từng mơ ước phu quân nhà y, đời trước còn được gả vào đây nữa, chung quy vẫn để lại một cái gai trong lòng y. Sau khi mấy chuyện phiền lòng này đã được giải quyết xong, lúc ngủ cũng cảm thấy ngon ngọt hơn vài phần.
Kỳ thật lúc trước trong lòng Tống Ngôn Khê vẫn cảm thấy lo lắng, Viên Trí Chi và Bạch Vô Trần đã ở chung một chỗ với Lý Hàn rồi, nếu vận mệnh đời trước không thể thay đổi được, vạn nhất Hạ Tử Câm hỏng đầu, đi tìm Lý Hàn giúp y đào hôn, chắc chắn hai người sẽ lại quấn vào nhau nữa.
Lần trước ở trước cửa tiệm của Lý Hàn cũng y như vậy, nếu không nhờ Hạ chủ quân phản ứng nhanh, chặn miệng Lý Hàn lại, không để gã phá hủy thanh danh của Hạ Tử Câm thì không biết Hạ Tử Câm sẽ như thế nào nữa, có thể sẽ phải nhân nhượng mà chịu gả cho Lý Hàn. Y thật sự hơi sợ cái thứ gọi là số mệnh.
Tiểu Táo đung đưa hai cẳng chân nho nhỏ béo trắng, lung lay bước đi, Ninh Vũ nhìn mà cảm thấy manh muốn chết. Tiểu Táo đi tới đi lui, lúc sắp ngã xuống thì được Ninh Vũ duỗi tay ra đỡ dậy, cuối cùng ngã vào lồng ngực của hắn. Tiểu Táo cong miệng cười, hiển nhiên là cảm thấy cái này chơi rất vui.
Sau khi đứng vững trở lại, lập tức vùi đầu vào bụng Ninh Vũ, nắm tay lại đấm đấm, tỏ vẻ vô cùng dùng sức. Ninh Vũ giả vờ nhăn mặt ngã xuống, khiến cho Tiểu Táo vui vẻ cười liên tục.
Ninh Vũ vẫn không hiểu tại sao Tiểu Táo lại cười, buồn bực nói: “Cái này có gì vui đâu chứ?”
Đôi lời của tác giả: chợt nghĩ ra một thứ vô cùng thú vị, ví dụ là kết cục của áng văn ngọt sủng này, đại loại là có một thế lực phản diện lớn coi trọng Ngôn Khê, sau đó tính kế hãm hại Ninh Vũ, giết chết hắn, rồi đoạt đi Ngôn Khê. Ngôn Khê chịu nhục, lá mặt lá trái các kiểu, cuối cùng hạ độc báo thù và tự sát trước mộ Ninh Vũ. Ném phân vào mặt độc giả luôn~ rồi không dám sử dụng bút danh này nữa luôn~