Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Thư
Chương 4 : Dệt mộng sư
Ngày đăng: 12:49 30/04/20
Sau khi về phòng, Hạ Phi dùng thiết bị di động cầm tay vào mạng.
Một màn hình trong suốt dài hai thước hiện ra lơ lửng trước mặt hắn, Hạ Phi trực tiếp tìm kiếm thông tin mấu chốt quan trọng —— Giang Thành Khải.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, tốt xấu gì người này cũng là vị hôn phu của hắn, cho dù là chết rồi, cũng phải tìm hiểu một chút.
Trang web tìm kiếm tải rất nhanh, ngoài dự liệu của Hạ Phi, Giang Thành Khải này cực kỳ được quần chúng nhân dân sùng bái.
Sùng bái đến trình độ nào ấy hả? Nói chung là, toàn bộ phụ nữ ở Liên bang, từ 100 tuổi cho đến 1000 tuổi, không có một ai ghét y, ngôn luận trên mạng cũng khen lấy khen để. Thậm chí còn có một bộ phận fan não tàn vì nam thần mà lập riêng một diễn đàn, cả diễn đàn để toàn một màu đen, kéo dài một tháng để bày tỏ niềm thương nhớ, so với ‘treo cờ rủ’ của kiếp trước chỉ có hơn chứ không có kém.
Hạ Phi cực kỳ: _(:з)∠)_ (muốn quỳ lạy =)))
Nam thần thần thánh, tôi một chút cũng không đố kỵ với anh!
Đã từng là một đại thần đam mỹ hiện tại trở thành quân sinh tàn tật, Hạ Phi biểu thị bản thân vô cùng bình tĩnh.
Không sai, Hạ Phi kiếp trước là một tác giả trạch nam, phương hướng sáng tác của hắn lại hoàn toàn không giống các tác giả khác. Hầu hết trạch nam khi viết đều là viết sảng văn nam chính ngựa đực hậu cung một đàn, mà Hạ Phi lại cố tình mở lối đi riêng, tấn công mảng đam mỹ mà hắn cảm thấy tương đối hứng thú, hơn nữa còn là VIP của đại thần Tấn Giang. Mặc dù không đến mức tiền hô hậu ủng, nhưng người theo dõi cũng có cả đống.
Chỉ tiếc xuyên qua một cái, cái gì cũng mất.
Hạ Phi vô cùng ưu thương mà đăng nhập vào tài khoản Tinh Bác của nguyên chủ. Tinh Bác là mạng xã hội được sử dụng phổ biến nhất tại Liên bang, giống như weibo ở kiếp trước, công năng so với weibo lại càng tiên tiến hơn, thậm chí muốn xem cái gì cũng được, muốn đọc tin tức nào cũng có.
Nguyên chủ cơ bản cũng không cập nhật trạng thái mấy, chủ yếu là chia sẻ một vài nội dung liên quan đến học thuật, nhưng bình luận bên dưới lại đặc biệt nhiều, chủ yếu là mấy ngày gần đây sau khi có tin kết hôn mới tăng lên, đa phần là chúc hắn cùng với (bài vị của) nam thần trăm năm hảo hợp, hoặc là mắng hắn ôm được đùi lớn.
Hạ Phi mất chút thời gian mới làm quen được với thao tác sử dụng, vừa chuyển đến trang chủ Tinh Bác, một tiêu đề đẫm máu đứng đầu đã đập thẳng vào mắt.
#Nam-thần-đã-qua-đời-rồi,cha-mẹ-nam-thần-còn-nhẫn-tâm-muốn-nam-thần-cưới-một-kẻ-tàn-phế-vô-dụng#
Cái tiêu đề tri âm thế này, đặc biệt công kích nguyên chủ, Hạ Phi vừa nhìn liền có chút 囧, nhịn không được bấm vào xem.
Đây là một thread Tinh Bác đặc biệt dài, bác chủ cũng chính là người khởi xướng, xem lối hành văn hẳn là một em gái có tài văn chương, mà nội dung lại khiến cho Hạ Phi dở khóc dở cười.
Nội dung đại thể là, Giang đại nam thần tro cốt còn chưa lạnh, Giang lão tướng quân đã đem gen của y đi ghép gen tìm bạn đời, đây vốn là chuyện không có gì đáng trách. Tìm một partner ưu tú còn chưa chắc đã ghép thành công, đằng này lại cố tình ghép thành công với một worker tàn tật vô dụng, lại còn là kẻ ngu xuẩn đưa thư tình trong trường quân đội mà nhà nhà đều biết. Bác chủ cảm thấy cực kỳ lo lắng thay cho đứa con mang gen của nam thần còn chưa ra đời.
Một đêm không mộng mị.
Tỉnh lại, Hạ Phi lại càng thêm uể oải, đến ngủ mơ cũng chẳng mơ được, hắn vẫn là đừng nên đoán mò thì hơn, cứ an tâm làm thiếu tướng phu nhân đi thôi QAQ.
Tâm tình không tốt, Hạ Phi thậm chí quên cả việc phải đeo máy trợ thị, xuống giường chưa đi được hai bước liền bước hụt, ngã sấp trên đất thành hình chữ đại.
Hạ Phi: QAQ!!!
Lúc này, cửa phòng bị gõ vài tiếng.
Hắn luống cuống tay chân từ dưới đất bò lên, đem máy trợ thị quàng vào mặt, vội vã mở cửa.
“Tiểu Phi, vị này chính là Giang phu nhân, chính là… A!!!”
Phương Tĩnh lời còn chưa nói xong đã kết thúc bằng một tiếng kêu đầy hoảng sợ.
Hạ Phi không rõ lắm tình huống, đầu méo xệch: “Xin hỏi có chuyện gì không?”
Phương Tĩnh một tay giả tạo che miệng, run giọng nói: “Tiểu Phi, con bị đụng vào đâu sao?”
“Hả?”
Hạ Phi cực kỳ mờ mịt, cảm giác dưới mũi có chút ẩm ướt, tiện tay quệt một cái, sau đó…
Hai mắt nhắm lại, trực tiếp bất tỉnh nhân sự.
Phương Tĩnh: “…”
Giang phu nhân: “…”
Quên không nói, hắn sợ máu.