Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Thư

Chương 43 : Giang Thành Điềm và Natalie

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


“A —— “



Hạ Phi hét lên, từ trên giường bật dậy, khắp người đều là mồ hôi lạnh.



Hắn sợ hãi sờ sờ ngực mình, nơi này vẫn còn lưu lại cảm giác bị lưỡi dao xuyên qua, máu thấm ướt cả áo.



Rõ ràng chỉ là một giấc mơ, nhưng cảm giác lại cực kỳ chân thật, giống như là chuyện thật sự xảy ra ngoài đời vậy.



Hạ Phi ôm ngực, hô hấp dồn dập.



Người hầu giáp nghe tiếng hét của hắn vội vã chạy vào, lo lắng hỏi: “Thiếu phu nhân, xảy ra chuyện gì sao?”



Hạ Phi liếc mắt nhìn người hầu, mệt mỏi lắc đầu.



“Vừa nãy hình như tôi nghe thấy tiếng hét…”



“Tôi mơ thấy ác mộng thôi,” Hạ Phi không muốn giải thích nhiều, kiếm cớ đem người đuổi ra ngoài, “Tôi muốn ở một mình.”



Người hầu giáp đi rồi, Hạ Phi mới cởi mũ bảo hộ xuống đặt lên đầu giường.



Trong lòng hắn tràn đầy nghi hoặc.



Vừa nãy rõ ràng đang sử dụng thẻ mộng cảnh sơ cấp, theo lý thuyết cũng giống như xem phim, không thể nào thật sự ngủ được. Hơn nữa hắn lại còn mơ thấy cảnh Giang Thành Điềm giết Natalie, chuyện này là thế nào?



Khả năng tư duy của Hạ Phi từ nhỏ đã rất tốt, hắn nghĩ kỹ lại về địa điểm và hành vi phát sinh trong giấc mơ, liên hệ với những vụ án mạng đã xảy ra, cảnh tượng trong mơ chắc chắn có vấn đề, chắc chắn không phải là do hắn tưởng tượng ra.



Vậy cảnh tượng đó là sắp xảy ra, hay là… đã xảy ra rồi?



Hạ Phi giật mình nhảy xuống giường.



Hắn phải lập tức đến trường!



Bất kể là vì nguyên nhân gì, không thể để cho Giang Thành Điềm hay Natalie xảy ra chuyện!



Tài xế Giang phu nhân sắp xếp cho hắn cực kỳ chuyên nghiệp, vừa nhận được thông báo xong năm phút sau xe huyền phù đã đậu trước cửa, Hạ Phi vội vàng mặc áo khoác lao lên xe.
Người kia cũng nhìn Giang Thành Điềm chằm chằm, lại chậm rì rì nhìn hết một lượt khắp phòng, sau đó đột nhiên cười cười như phát rồ: “Cái đệch! Thì ra cậu thích cái thể loại này à, thật không hổ là Điềm Điềm mà ha ha ha —— cả một phòng toàn thú bông ha ha ha —— ”



Giang Thành Điềm lo lắng xoắn xuýt trong lòng biến sạch, chỉ còn cảm giác kích động muốn bóp chết cái người này.



Thế nhưng Điềm Điềm lại không thể làm thế, bởi vì cái tên đang ngồi xổm trước mặt cười ngu chính là chị dâu nhà mình.



Người đến là Hạ Phi.



Sau khi hắn giúp đưa em gái bị ngất xỉu đến phòng y tế, tìm một vòng ở đó không thấy Natalie đâu, vì vậy hắn hỏi thăm một chút rồi đến thằng phòng Giang Thành Điềm.



Chỉ là không nghĩ đến, thật sự là hoàn toàn không nghĩ đến, Giang Thành Điềm lại cho hắn một “kinh hỉ” lớn thế này!



Ai mà nghĩ được em trai của Giang thiếu tướng tiếng tăm lừng lẫy, ba sao thứ hai của học viện quân sự, lại là một tên cuồng thú bông! Chất đầy một phòng toàn thú bông! Trên tường, trên bàn, trên giường, tổng cộng không đến 100 con hắn lập tức theo họ Giang thiếu tướng! Hình vẽ trên chăn ga vỏ gối lại càng khỏi phải nói.



Quả thực là tràn đầy Tâm! Hồn! Thiếu! Nữ!



Hạ Phi vẫn đang cười đến không dừng được, hoàn toàn không nhìn thấy Giang Thành Điềm gân xanh đã nổi đầy đầu, chỉ thiếu mỗi biến hình thành siêu xayda.



Giang Thành Điềm rốt cuộc không nhịn nổi nữa, phát điên gầm lên: “Cậu cười đủ chưa!!!”



“Tôi không, không… Ha ha ha…” Hạ Phi cười đến thở không ra hơi.



Giang Thành Điềm: “…”



Giang Thành Điềm ném một con thú bông sang.



Hạ Phi bị ném đến ngã ngửa ra đất, nhưng chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng đến dây thần kinh cười đang bị chạm của hắn.



Giang Thành Điềm: “…”



Giang Thành Điềm bi phẫn: “Cậu đi chết đi cái đồ khốn nạn!!!”



Hạ Phi: “Ha ha ha ha ha —— “