Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Thư

Chương 45 : Xảy ra chuyện lớn

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


Rời khỏi ký túc xá, Hạ Phi đi thẳng đến hiện trường xảy ra án mạng.



Men theo con đường trong mơ, hắn vội vã chạy tới vườn cây sau trường. Ở đó đã bị chăng giải phân cách, có không ít học viên đang tụ tập xung quanh, Hạ Phi nhìn quanh đám đông một vòng lại nhìn thấy Lâm Tiêu Tiêu.



Hắn nhíu mày, đi đến vỗ vai cậu ta.



Lâm Tiêu Tiêu giật thót cả người, suýt nữa nhảy dựng lên. Cậu ta quay đầu lại, thấy là Hạ Phi mới yên tâm vỗ vỗ ngực, tức giận nói: “Cậu làm cái gì thế hả, dọa tôi sợ muốn chết.”



Hạ Phi khó hiểu nhìn Lâm Tiêu Tiêu: “Làm sao thế?”



“Cậu không biết sao?” Lâm Tiêu Tiêu kinh hãi nói, “Natalie bị giết rồi, chính là chị y tá lần trước chăm sóc cho cậu lúc cậu ngất ấy.”



“Tôi biết chuyện này rồi, tôi muốn hỏi là cậu giật mình như thế làm gì.”



Lâm Tiêu Tiêu cào cào tóc, ngượng ngùng nói: “Lúc nãy tôi nhìn thấy thi thể, bị dọa.”



Hạ Phi nói: “Là sao, rất kinh khủng hả?”



“Cực kỳ kinh khủng!” Lâm Tiêu Tiêu khoa trương vung vung tay, “Cậu không tưởng tượng nổi đâu, thực sự là…”



Còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.



“Mọi người đừng tụ tập ở đây nữa, sẽ gây cản trở cho điều tra viên, giải tán đi.” Một người đàn ông mặc quân trang phất phất tay với đám học viên đang tụ tập.



Học viên trường quân đội cũng đã quen với kỷ luật, rất nghe lời vị sĩ quan kia lần lượt rời đi, Lâm Tiêu Tiêu cũng kéo Hạ Phi đi. Hạ Phi nhân cơ hội nhòm vào trong một chút, mới thoáng nhìn được vết máu màu xanh lục trên thân cây đã bị lôi đi mất.



Lâm Tiêu Tiêu kéo Hạ Phi về ký túc xá.



Vì toàn bộ đồ trong phòng Hạ Phi dọn đi, Lâm Tiêu Tiêu đành phải dẫn hắn về phòng mình.



Trong phòng vẫn là một đống poster như thế, mặc dù mặt mũi Kha Lam rất xinh đẹp, nhưng lúc ngủ bị một đống mắt nhìn chằm chằm như thế, đến cả trần nhà cũng có, thật sự là không gặp ác mộng sao?



“Thi thể do một nữ sinh năm ba phát hiện, lúc đó tôi vừa tan học, đi đường tắt qua đó về ký túc lại đột nhiên nghe thấy tiếng hét chói tai của nữ sinh kia, chạy đến vừa nhìn một cái đã bị dọa cho tè ra quần,” Lâm Tiêu Tiêu vẻ mặt hoảng sợ, “Cậu không tưởng tượng được đâu, chị y tá Natalie kia, máu cả người đều bị rút khô, da dẻ nhăn nhúm, trông y như một bà lão tám mươi, chín mươi tuổi.”



Bị rút khô máu? Chẳng phải giống hệt như tử trạng các nạn nhân của vụ án mạng liên hoàn kia sao?



Hạ Phi cau mày.



“Thế nhưng xung quanh lại không tìm thấy máu chảy ra, giống như đã bị người ta lấy đi. Nhân viên điều tra cũng đã xác nhận đó là hiện trường đầu tiên, cho nên nói cách khác chỗ máu trong người nạn nhân đã không cánh mà bay.”



Chuyện này càng giống ba vụ án trước, lúc chết chảy máu nhưng hiện trường lại khô cong!



Hạ Phi hỏi: “Vậy trên người cô ấy có vết chém hay gì không? Kiểu như bị chém mấy chục nhát hay gần gần như thế ấy.”


“Được rồi, nói chính sự đi.” Hạ Phi trưng ra vẻ mặt nghiêm túc, “Các anh có phán đoán được người phụ nữ không mặt kia có khả năng là ai không?”



Giang Thành Khải gật đầu: “Người của tôi đã đi tra tư liệu của tất cả các chủng tộc. Sau đó phát hiện chỉ có U Linh tộc của hệ Linh Lượng có năng lực nguyền rủa, không xuất hiện ở hiện trường cũng có khả năng giết người.”



“Ý anh là hung thủ là người của U Linh tộc ở hệ Linh Lượng? Đó là cái tộc gì vậy hả, linh hồn sao?”



“Cũng không hẳn.” Giang Thành Khải giải thích, “Các chủng tộc sinh sống ở Hệ Linh Lượng đều không có sự sống, ví dụ như Huyết tộc, Khô Lâu tộc (tộc xương khô), U Linh tộc, v.v… Gọi đó là linh hồn chỉ là cách nói của hệ Ngân Hà. Cái này có thể xem như là một dạng hình thái của người chết, bọn họ sau khi chết sẽ rời khỏi hệ Ngân Hà nhập cư sang hệ Linh Lượng, nhưng sau một khoảng thời gian sẽ bị đưa trở lại hệ Ngân Hà, cũng chính là cái mà loài người ở hệ Ngân Hà gọi là đầu thai ấy. Các hệ còn lại đều giống như Thôn Nha Tinh chúng ta không tồn tại khái niệm linh hồn này, thể chất của chúng ta hình thành từ gen, tinh thần lực hình thành từ tư duy, một khi tử vong sẽ trở về với thiên nhiên, không có khả năng đầu thai.”



“Thế cái U Linh tộc kia… Người của U Linh tộc trông như thế nào?”



“Ngoại hình cũng không khác chúng ta là mấy, nhưng thân thể lại có hơi trong suốt, rất dễ nhận ra. Bọn họ có một loại năng lực đặc thù, gọi là đoạt xá, U Linh tộc sẽ nhập vào cơ thể người sống, dùng tinh thần lực của người bị nhập làm thức ăn, cho đến khi tinh thần lực bị rút cạn, thân thể khô kiệt, bọn họ lại thoát ra ngoài, tự mình sinh tồn, hoặc là tìm kiếm cơ thể người sống khác tiếp tục ký sinh.”



Hạ Phi kinh hãi: “Như thế chẳng phải là giết người sao?”



“Đúng vậy,” Giang Thành Khải gật đầu, “Cho nên chúng ta và bảy hệ còn lại đều không chào đón U Linh tộc. Mặc dù cũng có phương pháp đề phòng bị đoạt xá, nhưng đâu phải lúc nào cũng có thể cảnh giác được. Còn nữa, người sống sau khi bị U Linh tộc đoạt xá năng lực sẽ đột nhiên tăng mạnh. Trừ khi là những người đặc biệt thân thiết, còn lại chắc chắn không thể phát hiện ra người đó đã bị đoạt xá.”



Hạ Phi đột nhiên linh quang chợt lóe: “Vậy anh có nghĩ, Natalie là bị đoạt xá không?”.



“Cũng không phải không có khả năng này.” Giang Thành Khải là người phụ trách chính vụ án này, y đương nhiên biết rất rõ tử trạng của Natalie, “Nhưng cứ cho là Natalie bị đoạt xá, chúng ta cũng không có manh mối nào để tìm ra tên U Linh tộc đã nhập vào cô ta.”



Hạ Phi buồn bực vò tóc, “Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ để cho hung thủ tiếp tục nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật? Hơn nữa mục tiêu tiếp theo của tên đó còn là em trai anh đấy!”



“Em đừng nóng vội,” Giang Thành Khải vỗ vỗ hắn, “Liên quan đến tính mạng của Điềm Điềm tôi cũng rất lo lắng, nhưng nóng vội lúc này cũng không phải là biện pháp tốt. Tôi đã xin phép trường cho nó về nhà ở trong khoảng thời gian này, cũng bớt nguy hiểm.”



Hạ Phi hừ một tiếng, “Anh cũng đừng quên, hai anh em nhà Ford bị giết ngay trong nhà.”



“Cho nên tôi cũng đưa cả Thành Duyệt về cùng nó. Cả em nữa, cũng giúp tôi để ý đến nó một chút, không phải lúc nào tôi cũng ở nhà được.”



“Tôi đương nhiên phải trông chừng cậu ta rồi.”



Hạ Phi không ghét Giang Thành Điềm, ngược lại hắn còn thấy em vợ trung nhị nhà mình rất đáng yêu, cho nên theo bản năng cũng muốn bảo vệ Điềm Điềm.



Đúng lúc này thiết bị di động trên cổ tay hắn đột nhiên kêu ầm lên.



Hạ Phi nhíu mày vội vàng mở máy.



Giọng Lâm Tiêu Tiêu oang oang gào thét lập tức truyền ra: “Phi Phi! Phi Phi không xong rồi! Cậu nhanh vào mạng xem đi, dân tình sắp chửi chết cậu rồi! Cậu rốt cuộc đã làm cái gì thế hả, cái thỏa thuận tham gia thí nghiệm não tàn kia là thế nào?!”



Nghe đến mấy chữ sau cùng, Hạ Phi cả người run lên.



Một loại dự cảm không lành lập tức ập đến.



Chết mẹ, hỏng bét rồi!