Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Thư

Chương 52 : Kha Lam

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


Cung điện Dor là nơi nhận được nhiều ánh sáng mặt trời nhất trên tinh hệ Daours.



Các chủng tộc trên hệ Thôn Nha Tinh đều là thực vật, cần nước và ánh sáng để quang hợp, thể chất yếu nếu như có thể thường xuyên tắm nắng, sức khỏe có lẽ sẽ chuyển biến tốt hơn.



Sou Daraours, con trai cả của Vương tiền nhiệm, cũng chính là cháu trai của của Nữ hoàng đương nhiệm và Giang phu nhân.



Từ khi sinh ra cơ thể vị hoàng tử này đã rất yếu, các thành viên của hoàng thất đa phần cấp bậc thể lực đều là B, chỉ có mình Sou là cấp C. Thể chất bẩm sinh y học cũng không thể thay đổi, chỉ có thể dùng thuốc can thiệp để cải thiện phần nào, để Đại hoàng tử tiền nhiệm có thể sống lâu hơn một chút.



Sou là partner, nhưng vì bệnh tật ốm yếu hơn nữa thân phận lại đặc thù, được đặc cách không bị đưa vào học viện tháp ngà, chỉ mời giáo viên trong học viện đến dạy học tại cung điện Dor. Cũng may mặc dù thân thể yếu, nhưng tinh thần lực vẫn là cấp A, còn cao hơn Nữ hoàng tinh thần thực chỉ có cấp C.



Lúc này Sou vừa mới hoàn thành xong giờ học ngày hôm nay, đang ngồi trên tháp phía Đông của cung điện tắm nắng.



—— Cung điện Dor là cung điện hoàng gia, Nữ hoàng và mọi thành viên của hoàng thất đều sống ở đây.



“Anh!” Một giọng nói có phần trung tính vang lên.



Sou mở mắt, dịu dàng nhìn cô gái đứng sau lưng mình, ôn nhu hỏi: “Muốn ra ngoài sao?”



“Vâng” Kha Lam vui sướng đáp, “Anh, anh có muốn mua gì không, em mua về cho anh?”



Sou lắc đầu, thở dài: “Tuần nào em cũng ra ngoài, anh còn thiếu thứ gì chưa mua nữa.”



Kha Lam gật đầu: “Vậy để em mua đồ ăn về cho anh, mà cũng chưa chắc đã ăn ngon đâu.”



Sou bật cười: “Mấy tháng nữa em cũng phải vào học viện quân sự học rồi, đến lúc đó mỗi tháng chỉ được nghỉ có 2 ngày thôi, bây giờ còn không lo mà kiềm chế bản thân lại đi, suốt ngày chỉ thích đi chơi.”



Kha Lam bĩu môi: “Anh đừng nói đùa, ai bảo em sẽ được vào học viện quân sự, cô của chúng ta chỉ ước gì em…”



“Xuỵt!” Sou ra hiệu cho Kha Lam im lặng, nhíu mày nhìn em gái mình, “Không được nói lung tung.”



Kha Lam lè lưỡi làm mặt quỷ.



“Không nói chuyện với anh nữa, xe đang chờ em ở ngoài rồi, em đi đây, bye bye!” Kha Lam hôn gió một cái, nhảy nhảy nhót nhót chạy biến.



Sou lại thở dài, nhắm mắt, nằm xuống ghế nghỉ.



Nằm được một lúc, lại cảm thấy có một bóng người đứng trước mặt che khuất mất ánh nắng.



Sou chậm rãi mở mắt, nhìn thấy người trước mặt thì nở một nụ cười rạng rỡ: “Sao em lại ở đây? Còn chưa nghỉ hè mà.”



Người kia duỗi tay ôm lấy người đang nằm trên ghế, ôn hòa nói: “Em xin nghỉ về đây, nhớ anh.”



Sou bật cười thành tiếng, giơ tay ôm lấy cổ người kia kéo thấp xuống, hôn nhẹ lên môi người nọ.



Người kia đưa tay giữ chặt cằm của vị hoàng tử yếu ớt này, hôn sâu xuống.



Đến khi Sou thở không ra hơi, người nọ mới buông ra.



Sou bị hôn đến khóe mắt đỏ bừng, giận dữ nói, “Em không sợ bị người khác nhìn thấy sao?”



Người kia bật cười: “Rõ ràng là anh quyến rũ em trước mà.”



“Anh không có!” Sou đẩy tay người kia ra, đứng dậy khỏi ghế.



Nhưng còn chưa kịp đứng vững đã bị bế ngang lên, Sou kinh ngạc kêu lên một tiếng, hai tay vội vàng ôm cổ người kia.



Người kia lại cúi đầu hung hăng hôn thêm một cái, sau đó bế người vào phòng.



——



Lúc Kha Lam đi ra khỏi một cửa hàng bán kẹo, gò má trắng nõn đột nhiên hơi hồng lên, nhịp thở cũng hơi bất ổn.



Kha Lam bảo cận vệ và tài xế đừng đi theo, sau đó một mình chậm rãi đi bộ trên con đường nhỏ, thỉnh thoảng thấy cửa hàng bánh ngọt hay đồ ăn vặt thì lại rẽ vào, lúc đi ra đều xách theo vài túi. Mãi đến lúc mua nhiều quá không cầm nổi, mới gọi cận vệ ra cầm bỏ bớt vào xe, còn bản thân lại đi dạo tiếp.



Lúc đến chỗ một con hẻm nhỏ, Kha Lam đột nhiên dừng lại.
Mà vào giờ phút này, tại sân đấu cao cấp ——



Hạ Phi đứng trong cơ giáp vừa được thăng cấp nhưng cũng vẫn hết sức đơn giản của mình, thông qua màn hình nhìn 【Tinh thể Aisura 】đứng ở phía đối diện…



【 Tinh thể Aisura】đột nhiên lên tiếng: “Phi Thiên, xin chào.”



Hạ Phi sửng sốt một chút, đáp lại: “Xin chào.”



【Tinh thể Aisura】nói: “Tôi đã nghe qua tên của cậu, là hắc mã trong đám tân binh, mặc dù vài tuần không lên, nhưng bây giờ chắc là cậu trở về rồi.”



Hạ Phi: “Đại khái là vậy…”



【Tinh thể Aisura】 nói tiếp: “Tôi đã xem các trận đấu trước của cậu, phần lớn đều là một đòn trí mạng, kỹ thuật của cậu rất không tồi.”



Hạ Phi: “Ừm… Cảm ơn.” Thực ra chỉ là do tay hắn nhanh thôi.



【Tinh thể Aisura】: “Thực ra tôi vẫn luôn muốn đối chiến với cậu một lần, chỉ có điều trước đây vẫn chưa có cơ hội. Lần này cậu chủ động khiêu chiến, tôi rất vui.”



Hạ Phi: “… Vậy sao.”



【Tinh thể Aisura】: “Đẳng cấp và trang bị cơ giáp của tôi đều hơn cậu, nhưng tôi sẽ không chiếm tiện nghi của cậu đâu.”



Hạ Phi đột nhiên thấy trước mắt lóe lên, cơ giáp màu đen rực rỡ tàn khốc trước mắt đột nhiên biến đổi, trở thành một cơ giáp loại cơ bản gần giống của Hạ Phi.



【Tinh thể Aisura】: “Được rồi, chúng ta bắt đầu đi.”



Hạ Phi: “…”



Quả nhiên là mắc bệnh trung nhị nặng quá rồi.



Nhìn người trước mặt này hắn lại nhớ đến Giang Thành Điềm, không biết Tiểu Điềm Điềm có chơi cái trò này không nhỉ…



Thi đấu bắt đầu ——



Hạ Phi chưa kịp nhúc nhích, 【Tinh thể Aisura】đã phát động tấn công. Trước mắt lóe lên một cái, hắn đã thấy cánh tay cơ giáp của 【Tinh thể Aisura】nhằm thẳng hướng đầu mình, Hạ Phi vội vã khom lưng lùi về sau, cánh tay cơ giáp của đối phương lướt sát qua phần ngực cơ giáp của hắn. Tiếng kim loại va chạm đặc biệt chói tai, tim Hạ Phi lập tức treo lên đến tận cổ.



Kể từ khi hắn bắt đầu đối chiến cơ giáp trên thế giới giả lập, đây là lần đầu tiên gặp phải đấu thủ mạnh thế này.



Các đấu thủ trước đó cấp bậc tinh thần lực đều ở mức bình thường, động tác cũng chậm hơn 【Tinh thể Aisura】rất nhiều, Hạ Phi có thể dễ dàng đánh bại bọn họ. Nhưng 【Tinh thể Aisura】vừa ra tay, Hạ Phi mới hiểu mục đích phân cấp bảng đấu là gì —— trong bảng sơ cấp rõ ràng chỉ toàn gà mờ!!! Bọn họ mà gặp 【Tinh thể Aisura】nhất định một giây là chết ngắc!!!



Hạ Phi hiện tại hoàn toàn không nghĩ bản thân có cơ hội nào để thắng, một giây chết ngắc thì cũng không đến nỗi… Chắc là kéo đến được một phút thì toi đi.



Tinh thần lực của 【Tinh thể Aisura】rất mạnh, hơn nữa cấp bậc thể lực chắc chắn cũng rất cao, tối thiểu phải là cấp B trở lên. Sau khi Hạ Phi tránh thoát đòn công kích thứ bảy từ phía đối phương, cũng bắt đầu thấy mệt. Dù sao hắn cũng là tân binh tinh thần lực cấp S trâu bò, sao có thể bị 【Tinh thể Aisura】đánh bại dễ dàng thế được?



Hắn chính là thần gõ phím 10 ngàn chữ một giờ đó! Mặc dù tấn công được, nhưng né tránh phòng thủ thì không vấn đề, lúc đã quen dần với nhịp độ công kích của 【Tinh thể Aisura】, Hạ Phi còn có thể đánh trả vài lần, mặc dù không phải lần nào phản kích cũng thành công, nhưng tốt xấu gì cũng được một hai phát.



Hai người cứ như vậy giằng co nửa tiếng.



Nửa tiếng sau, Hạ Phi vẫn rất vui vẻ, tốc độ cơ giáp duy trì không đổi, mà tốc độ 【Tinh thể Aisura】thì đã chậm lại thấy rõ.



Chơi đối chiến giả lập kiểu này mức độ bảo trì tốc độ 90% là do tinh thần lực đảm nhiệm. Có phải ai cũng có cấp S nghịch thiên như hắn đâu hahaha! Cho dù đối phương có là cấp A đi chăng nữa mà bị kéo đến kéo đi nửa tiếng đồng hồ thì cũng chết mệt.



【Tinh thể Aisura】bắt đầu mất kiên nhẫn, xưa nay chưa bao giờ gặp phải loại đối thủ chơi kiểu mèo vườn chuột thế này. Phí phạm tinh thần lực nửa tiếng đại thần cũng không còn kiên nhẫn nữa, xác định lộ tuyến của Hạ Phi, trực tiếp cho một đòn cuối cùng đánh bay tên điên này luôn!



Thế nhưng 【Tinh thể Aisura】lại hoàn toàn không tính được, sự kích động nhất thời của mình đã tạo thành vận mệnh cả đời bị Hạ Phi chèn ép sau này.



Đại thần thua.



Thua trong tay một tân binh bảng sơ cấp có số điểm kinh nghiệm chỉ bằng một phần mười mình.



Vì sự kích động nhất thời của đại thần mà Hạ Phi tìm ra được sơ hở để tấn công.



【Tinh thể Aisura】, đại thần bảng tranh cúp vô địch, xếp thứ tư trên bảng tổng sắp, cứ như thế oanh oanh liệt liệt bị Hạ Phi đánh vỡ đầu.