Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Thư
Chương 9 : Xuống bếp nấu cơm
Ngày đăng: 12:49 30/04/20
Hạ Phi mặc thường phục chụp rất nhiều kiểu, sau đó lại bị yêu cầu đổi vài bộ quần áo đặc biệt tới chụp tiếp.
Trợ lý của Anthony đều là thành phần chuyên nghiệp của chuyên nghiệp, trang phục và đạo cụ dự bị đều đặt sẵn trong xe huyền phù, chỉ cần Anthony hô một tiếng sẽ lập tức nhanh chóng khiêng tới một đống quần áo.
Anthony căn cứ vào ngoại hình của Hạ Phi, chọn cho hắn tổng cộng ba bộ trang phục.
Bộ thứ nhất là âu phục cổ điển, bộ thứ hai là quân trang phỏng chế, bộ thứ ba là quần áo thời trang do Anthony tự thiết kế.
Hạ Phi nhân lúc thay quần áo, tranh thủ nhìn một chút mặt mũi mình trông thế nào.
Nhìn xong một cái cả người hắn đều không khỏe.
Yêu nghiệt trong hình là ai!
Hạ Phi ở trong lòng điên cuồng gào thét.
Hắn kiếp trước tuy cũng có thể coi là cao phú soái, nhưng dù sao cũng chỉ là hơi đẹp trai thôi! So với tuấn nam mỹ nữ trong giới giải trí thì khoảng cách chênh lệch vẫn rất lớn. Thế nhưng từ sau khi trọng sinh ra ngoài hành tinh, tiêu chuẩn thẩm mỹ của hắn cứ thế bị cưỡng ép phải tăng vọt. Tuy rằng Hạ gia không chào đón hắn, nhưng cũng không thể phủ nhận dung mạo bọn họ đều là vượt mức tiêu chuẩn, càng đừng nói tới Giang phu nhân xinh đẹp như thiên tiên, dung mạo ba đứa con của bà lại càng là trước nay chưa từng có.
Kết quả hiện tại nhìn đến diện mạo của bản thân, Hạ Phi cực kỳ muổn ngửa đầu cười ha ha, Giang Thành Khải Giang Thành Điềm đều dẹp hết sang một bên đi, nếu như mặt mũi cái thân thể này không gọi là yêu nghiệt, vậy thì hoàn toàn không còn ai có thể được gọi là yêu nghiệt nữa!
Hắn vốn đang lo lắng bản thân quá xấu, lần này ngược lại không cần lo lắng dọa sợ người khác, chỉ có dọa sợ chính mình.
Hạ Phi cảm thấy sau này nếu hắn không tái giá cũng không có gì phải bất mãn, cứ nhìn ảnh mình rồi tự thẩm du là đủ.
Thật ra nếu muốn Hạ Phi miêu tả dung mạo mình, hắn cũng không nói chính xác được đến cùng là trông như thế nào. Cặp mắt đào hoa, sống mũi cao, đôi môi độ dày vừa phải, da thịt trắng nõn, rõ ràng đều là ngũ quan thường thấy, ghép chung một chỗ với nhau lại khiến người ta chỉ nói được hai chữ, hoàn mỹ.
Chỉ có điều khiến Hạ Phi kinh ngạc nhất phải nói đến màu mắt của hắn.
Con ngươi màu tím nhạt, thoạt nhìn có hơi nhả sang màu khói, bởi vì không nhìn thấy nên trong mắt không có tiêu cự, ánh mắt mơ hồ, trông đặc biệt câu nhân, cực kỳ Mary Sue.
Thế nhưng hắn không thể nói thẳng ra “Cơm nước ở đây khó ăn quá con muốn tự nấu”, đành phải nói lung tung một câu: “Ây… Thực ra dạ dày con có hơi yếu, cho nên có rất nhiều thứ không ăn được…. Con muốn tự nấu đồ ăn.”
Giang Thành Điềm lập tức bật cười thành tiếng.
Hạ Phi không rảnh rỗi tính toán cùng bệnh trung nhị, chỉ mong đợi nhìn về phía Giang phu nhân.
Giang phu nhân chần chừ nói: “Thực ra nếu con muốn cũng có thể…” Thế nhưng để khách xuống bếp có hơi không ổn lắm…
Hạ Phi thấy Giang phu nhân có dấu hiệu mềm lòng, lập tức nói: “Mẹ, mẹ có muốn ăn thử cơm con nấu không?”
Mặt dày sửa xưng hô quả nhiên là thượng sách, Giang phu nhân vô cùng vui vẻ, cái gì cũng không hỏi nữa liền thả hắn xuống bếp luôn.
Vì vậy Hạ Phi cực kỳ rạo rực mà lao vào phòng bếp.
Giang Thành Điềm hừ lạnh một tiếng: “Được vào bếp mà lại vui vẻ đến thế, thật làm mất mặt quân nhân.”
Giang phu nhân cùng Giang Thành Duyệt không ai thèm để ý đến hắn.
Giang Thành Điềm ngượng ngùng nói: “Cơm cậu ta nấu nhất định rất khó ăn!”
Giang Thành Duyệt lườm em mình một cái, “Vậy em mau biến về ăn đồ ăn trường quân đội đi, nói nhiều thế làm gì.”
Giang Thành Điềm: “…” Cái đệch! Đến cùng thì ai mới là em ruột của chị hả!
Cậu ta tức giận nói: “Hừ! Tên đó ở trường vô dụng như thế, có thể làm được cái gì, hai người cứ không tin con đi, rồi xem đến lúc bị thức ăn cậu ta làm độc chết, đồ cậu ta làm con một miếng cũng sẽ không ăn!”
Nhưng mà rất nhanh, Giang Thành Điềm liền bị lời nói của bản thân tát cho sấp mặt.