Trọng Sinh Chi Trang Thiển
Chương 35 : Xuất phát (Thượng)
Ngày đăng: 10:32 18/04/20
Người phản ứng đầu tiên là Úc Mộng Dao, trường đao vung lên, tang thi Phi Phi biến thành một đống thịt vụn, cùng với những tang thi mới biến hóa như nhau, yết ớt, trì độn.
Đường Duẫn Triết cùng Diệp Hi Văn cũng nhanh chóng phản ứng lại, tiếp tục phối hợp công kích, bên ngoài đại khái có đến một trăm con tang thi, ba người rất nhanh đã tiêu diệt được một phần ba, những tang thi còn lại vẫn còn chậm chạp tiến đến.
Cảm thấy bọn họ hợp tác được rất tốt, Trang Thiển đột nhiên gia nhập chiến trường: “Tốt lắm, tranh thủ chưa có loạn, chúng ta đi thu thập vật tư, tốc chiến tốc thắng!”
Vì vậy mọi người nháy mắt hành động, Đường Duẫn Triết, Úc Mộng Dao, Diệp Hi Văn ba người lui đến sau chiến tuyến khôi phục thể lực, nửa năm huấn luyện quả nhiên có tác dụng.
Sắc mặt Diệp Hi Văn có chút trắng bệch, mặc dù vào thời điểm đi du lịch đã gặp qua tang thi, hơn nữa, Diệp Cảnh Trình đã nói cho cậu biết chân tướng, nhưng khi thấy nhiều máu cùng thịt vụn văng khắp nơi như vậy, cảnh tượng cổng lớn cùng mặt đất đều bị nhiễm đỏ vẫn làm cho cậu run lên nhè nhẹ, môi cũng trở nên tái đi. Cậu cắn răng, lại tới gần chiến trường, bắt đầu tính toán phóng quang cầu cho người khác, trong mắt là sự quật cường cùng kiên trì.
Úc Mộng Dao mỉm cười, đưa tay ấn lại vai cậu: “Hiện tại, em cần nghỉ ngơi, nếu thêm chút nữa thì em sẽ kiệt sức đó, em muốn ba em bị liên lụy và phải chịu trách nhiệm ư.”
Diệp Hi Văn cứng lại, tay chân vô thố mà lui về sau, “Cảm ơn.” Cậu hướng Úc Mộng Dao nhỏ giọng nói, sau đó ngồi xuống vận công khôi phục.
Nếu không có huấn luyện chuẩn bị, ngôi nhà lớn như vậy thì phải thi triển toàn bộ kỹ năng, cổng rất nhanh đã được thanh lý sạch sẽ. Hai chiếc xe việt dã quân dụng đã sớm được Trang Thiển đặt ở gara, lúc này được đưa đến, đậu trước cổng.
Mạnh Viễn, Diệp Cảnh Trình, Diệp Hi Văn, Úc Mộng Dao một chiếc; Cố Thần, Trang Thiển cùng Đường Duẫn Triết một chiếc khác, ô tô nhanh chóng khởi động. Đột nhiên, cửa biệt thự đối diện mở ra, một đôi vợ chồng trẻ đứng trước cửa, người đàn ông tinh anh vẻ mặt nghiêm túc, biểu tình mang theo khẩn cầu đúng mực: “Xin mang theo chúng tôi, chúng tôi sẽ không làn cản chân.” Nói xong anh ta nâng tay, một hỏa cầu nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay, bất quá khống chế nó có chút quá sức, mồ hôi mịn trên trán anh ta chảy xuống.
Trang Thiển còn chưa có trả lời, cánh cửa biệt thự bên cạnh cũng mở phanh ra, một người đàn ông trung niên, phía sau còn có người vợ nhìn rất phú thái (ám ý mấy người giàu sang sung túc), đi cạnh bên còn có ba đứa nhỏ. Dễ nhận ra là trước đó bọn họ đã bị dọa đến vỡ mật, chỉ dám núp ở cạnh cửa, nhưng thần tình đều là ngạo mạn hưng phấn. Người đàn bà trung niên đó có máu tóc uốn xoăn khéo léo gọn gàng, trên tay đeo chiếc nhẫn kim cương to lớn cùng đồng hồ sang quý, hiển nhiên động tác này bà ta đã luyện đến nhuần nhuyễn luôn rồi: “Mang theo bọn tôi, mấy người muốn gì cũng được.”
Trang Thiển tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn bọn họ, đột nhiên ném cho đôi vợ chồng trẻ một cái ba lô, bên trong có hai cây súng, một ít đạn, một trái mìn cùng một loan đao, cậu nở một nụ cười thân thiện: “Thật có lỗi, chúng tôi đầy xe rồi, nhưng mà đề nghị các người rời khỏi thành phố.”
Dứt lời, hai chiếc xe việt dã phóng nhanh rời đi.
Người đàn ông tinh anh mở ba lô ra nhìn thoáng qua, cấp tốc kéo tay bà xã mình quay về nhà, để lại một nhà năm người với sắc mặt khó coi của gã đàn ông trung niên kia chắn bên ngoài. Trong biệt thự anh ta cũng có một chiếc landrover (SUV), anh phải lập tức chuẩn bị….
“Hắn bị cắn rồi!”
……
Trong siêu thị, tiếng thét chói tai cùng tiếng gào rống thay nhau không ngừng vang lên, mọi người nhìn thoáng qua, cầm vũ khí đi vào.
Ngay cửa siêu thị, hai tang thi lắc lư tấn công bất ngờ vào trong đám người, mọi người nhao nhao cả lên, trên nền đất đã có người bị cắn đến máu tươi đầm đìa cùng một tang thi đã chết. Đám người rối nùi nháo loạn, hiển nhiên là có người đột nhiên biến thành tang thi tấn công bọn họ. Còn một số người khác trong đám người lộn xộn này cố gắng công kích từ xa, tuy không nhắm chuẩn đầu cho lắm, nhưng cũng có chút hiệu quả, tỷ như trên nền đất không biết ai có vận cứt chó chém được đầu của một con, có người thét lên inh ỏi tìm nơi trốn; có người bị thương, cho nên mấy người đó ngoại trừ tránh tang thi, thì còn phải trốn luôn cả người bị thương đó, vì vậy hiện trường càng thêm rối loạn….
“Pằng Pằng”
Hai tiếng súng vang lên, tang thi liền ngã trên đất, mọi người đồng loạt nhìn về phía cửa, trên tay Mạnh Viễn đang cầm cây súng còn đang bốc khói.
Cửa lớn ngược sáng, một hàng người Trang Thiển đứng trước cửa làm cho mọi người không tự chủ được phải nheo mắt, giật mình cảm thấy mặt trời hôm nay có chút chói quá đi…..
“Vào đi, dựa theo phân tổ lúc trước.” Trang Thiển cùng Cố Thần liếc mắt nhìn nhau, hướng bên trái mà bước.
“Ừa, mọi người tập hợp ở cửa hàng nhập khẩu trên lầu hai?” Diệp Cảnh Trình nắm chặt tay Diệp Hi Văn, phía sau có Đường Duẫn Triết đi theo, chuẩn bị bắt đầu từ gian giữa.
Mạnh Viễn xoay xoay cây súng, cùng Úc Mộng Dao đi hướng bên phải.
“Nhớ kỹ lưu lại đường sống.” Trang Thiển trầm mặc một chút, rồi vẫn mở miệng dặn dò.
Ba nhóm rất nhanh rời đi, chỉ để lại một đám người hỗn loạn tại cửa. Bọn họ đánh chết người bị thương, tranh nhau cầm lấy vật tư trên sàn, hướng cửa chạy tứ tán… Còn có người thì lặng lẽ đuổi theo nhóm của Trang Thiển, muốn chiếm một chút lợi lộc.