Trọng Sinh Chi Trang Thiển

Chương 93 : Phiên Ngoại Đường Duẫn Triết (Một)

Ngày đăng: 10:32 18/04/20


Đây là phiên ngoại phát sinh đồng thời với chính văn



Nói cách khác Trang tiểu thụ cùng Cố tiểu công làm nhiệm chính tuyến



Tiểu ngốc Đường sẽ nhận nhiệm vụ yêu đương, do đó /////



Cho cậu ta một tiểu công tang thi mặt than ~~~~~~



Mọi người có thể coi trước, cũng có thể để cuối hãy coi ~~~~ tóm lại thoát tuyến vui vẻ ~~~



Đường Duẫn Triết điều khiển gió dưới chân, trong lòng cực độ khổ bức.



Dưới chân cậu ta, tang thi triều tựa như sóng thần nhấc lên từng đợt sóng lớn, cứ theo đuôi không bỏ muốn giết chết cậu. May mắn cậu thuộc dị năng hệ phong, bằng không sớm đã bị nuốt chửng.



Trong tay nắm viên linh thạch, nuốt một viên thuốc bổ sung linh lực, Đường Duẫn Triết cẩn thận hơn thao túng gió dưới chân, khiến mình bay lẹ một chút, nhanh thêm tý nữa.



Vì thế, một đạo bóng đen như lưu quang (X: chắc giống sao xẹt á), với đôi cánh màu xanh nhạt, bay xẹt về phía chân trời màu lam, vùng đất phía sau cậu,tang thi như đàn bò rừng di chuyển, đông nghìn nghịt giẫm đạp lên mặt đất, bụi mù mịt mùng bay…Không ít ánh sáng công kích quăng về phía bóng đen trên trời, bóng đen né tới tránh lui, lần thứ hai bay con hơn chút, sau đó tất cả công kích đều không với tới, màu sắc rực rỡ như pháo bông, trông cực đẹp mắt.



Cảm thụ linh lực tiêu hao mau chóng, Đường Duẫn Triết lại nuốt một viên thuốc, tốc độ cậu ta hấp thu linh thạch hoàn toàn vào chẳng bằng ra, chỉ có thể miễn cưỡng giảm bớt tiêu hao mà thôi. Quay đầu lại thoáng nhìn qua, một mảng đông nghìn nghịt khiến lòng cậu ta căng thẳng, tiếp tục khổ bức tăng mau tốc độ.



Đường Duẫn Triết cảm thấy mình thiệt xui quá xui, tuy cậu ta bình thường lưng tưng thế thôi, chứ khi tới lúc mấu chốt thì vẫn có thể dựa vào được, kết quả sáng sớm khi cậu giết chết một con tang thi không chú tâm khiến nó phát ra tiếng rú, tiếp đó, quả thiệt là một hô mà trăm ứng!



“Đù, quả thật chính là chó dại thoát xích mà!” Đường Duẫn Triết cắn răng, bỏ linh thạch vào túi trữ vật, ăn một viên dược, bắt đầu mặc niệm pháp quyết.



Cậu không phải không có đạo cụ phòng ngự, nhưng tất cả đạo cụ phòng ngự chỉ có thể phòng hộ nhất thời, nếu chui vào đàn tang thi, thì chính là đi chịu chết. Cho nên cậu dùng chiêu đả thương một trăm địch thủ nhưng sẽ ảnh hưởng động tác, tăng nhanh tốc độ trong chớp mắt, cậu sẽ suy yếu hai ngày, nhưng thể lực sẽ bảo trì tới kỳ Trúc Cơ.



Tang thi trên mặt đất đuổi theo Đường Duẫn Triết bay trên trời như con lừa đuổi theo củ cà rốt buộc trên đầu, phần lớn chúng không có trí tuệ, cũng không có cảm giác. Tang thi cấp cao trộn lẫn trong đó lại không cao hứng như thế, thật vất vả tìm hai hôm, rốt cuộc cũng tìm được nhân loại, vậy mà còn hổng chịu hợp tác.



Vì thế một con tang thi cấp năm tru lên, mấy con tang thi có truyền thừa chi vật đăc biệt cũng bay lên, bắt đầu đuổi theo Đường Duẫn Triết trên bầu trời. Do đó, pháo hoa tên mặt đất ngưng lại, biến thành trên trời có vài quang ảnh màu sắc sặc sỡ đuổi theo bóng đen có đôi cánh màu xanh, các loại công kích thi nhau tung tới, bóng đen né trái tránh phải, mặt đất phía sau vẫn như cũ một đám đông nghìn nghịt, bụi mù bay đầy trời.




Nhưng mà, sự thật hiển nhiên nào phải như thế.



Do đó Đường Duẫn Triết lấy loại tốc độ bể đầu thảm không nỡ nhìn rơi xuống chỗ người đàn ông trên tảng đá.



100 mét…



50 mét….



10 mét….



3 mét….



2 mét….



Lông mi người đàn ông khẽ rung, mắt mở ra, trong đôi đồng tử đỏ đậm là lãnh đạm cùng nguy hiểm, dĩ nhiên là hắn không vừa lòng cái kẻ không lượng sức mình muốn quấy rầy hắn ngủ nghỉ, cũng chả thèm đặt đối phương vào trong mắt.



Nhưng mà, sự thật hiển nhiên chẳng phải thế nha.



Khóe mắt người đàn ông nhướn lên, một đôi mắt đẹp tuyệt vời, nhãn thần xa cách và lạnh lùng lại phai nhạt bớt đi vẻ đẹp đến từ khóe mắt đuôi mày. Nào ngờ giây tiếp theo, ánh mắt đẹp đẽ của hắn banh thật to, con ngươi như lưu ly kia tràn ngập khó tin, nhất thời lại có vẻ gì đó thật đơn thuần.



Giây tiếp nữa, rốt cuộc vũ khí tên Đường Duẫn Triết [ trang bị lồng phòng hộ, công kích x 2 ] đập thẳng vào hắn.



Òanh….



Sau tiếng nổ vang trời, tảng đá lớn dưới thân người đàn ông vỡ thành từng mảng.



Người đàn ông gian nan nâng đầu lên, khóe miệng phun ra một ngụm máu tươi, khiến đôi môi vốn nhợt màu trở nên kiều diễm. Tiếp đó hắn đóng mắt lại, triệt để ngất luôn, nằm trên xác tảng đá, đè nặng trên người là Đường Duẫn Triết cũng lâm vào hôn mê.