Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu
Chương 100 : Lựa chọn nan giải
Ngày đăng: 22:35 22/04/20
Đông lạnh giá đã tràn ngập toàn bộ ngự hoa viên, ngay cả ngự hoa viên của hoàng cung cũng không chống đỡ nổi với gió bấc càn quét. Lá cây đều đã rụng gần hết, chỉ còn lại cây tùng bách kia lặng lẽ vượt qua mùa đông, chẳng qua cũng rất cô độc tiêu điều.
Lạc Khuynh Hoàng khoác cừu y rất dày ngồi trong lương đình, trong tay ôm một ấm lô, mày nàng có chút nhíu lại, bên trong con ngươi đen như mực cũng đầy sầu lo, dường như đang suy tư, trên mặt cũng có vẻ ưu tư.
“Bên ngoài gió lạnh như vậy, không bằng chúng ta trở về đi?” Quân Khuynh Vũ cưng chiều nhìn Lạc Khuynh Hoàng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lạc Khuynh Hoàng, ôn nhu nói.
Lạc Khuynh Hoàng khẽ lắc đầu, trong mắt hiện lến cảm xúc phức tạp, chậm rãi nói, “Trong phòng rất chán, bên ngoài tuy gió có lạnh chút nhưng không khí của dễ thở hơn, còn có cừu y cùng ấm lô, sẽ không lạnh.”
“Không lạnh thì tốt. Nếu cảm thấy lạnh thì nói với ta. Bây giờ nàng đang mang thai đứa nhỏ, không thể bị lạnh được.” Quân Khuynh Vũ nhìn bụng Lạc Khuynh Hoàng đã hơi nhô lên, sủng nịnh trong mắt không hề che giấu.
Lạc Khuynh Hoàng nghe Quân Khuynh Vũ nói vậy cũng bất giác vuốt ve đứa nhỏ trong bụng. Đứa nhỏ này đã được bốn tháng, tuy rằng không thấy có động tĩnh gì nhưng nàng vẫn có thể cảm thấy đứa nhỏ trong cơ thể nàng.
Nghĩ đến đứa nhỏ, trên mặt Lạc Khuynh Hoàng xuất hiện một tia ôn nhu, nhưng lo lắng vẫn chưa biến mất, nàng nhìn Quân Khuynh Vũ, hỏi, “Nghi thức đăng cơ của chúng ta Tây Quyết cùng Lăng quốc không tới tham gia, hiện tại lễ điển hòa thân của bọn họ lại muốn chúng ta tham gia, thật có ý khinh người!”
“Bọn họ lấy cớ hòa thân không đến tham gia, thực ra là muốn thị uy với chúng ta. Nhưng với thế cục của Cẩm quốc, e rằng cũng không thể gây phiền toái cho bọn họ, bọn họ thấy rõ điểm này mới cố ý không đến.” Trong mắt đen như mực của Quân Khuynh Vũ cũng hiện lên suy tư, trả lời.
“Bọn họ không đến, nhưng chúng ta phỉa đi. Hiện giờ Tây Quyết cùng Lăng quốc đã liên hợp lại, chúng ta nếu không đi sẽ là cái cớ để bọn họ tấn công Cẩm quốc. Cẩm quốc nội chiến còn chưa xong, sợ là vô lực đối phó với liên minh hai nước.” Trong mắt Lạc Khuynh Hoàng vài phần ngưng trọng, thở dài một hơi nói.
Quân Khuynh Vũ nghiêng mặt sang một bên, nửa khuôn mặt chìm trong ánh mặt trời, thâm sâu khó lường, lông mi hắn có chút nhướn lên, nhếch môi nói, “Không phải là nhất định phải đi. Hoàng Nhi đang mang thai, có thể vì không tiện di chuyển mà cự tuyệt không đến.”
“Nếu chàng đi, ta cũng đi!” Lạc Khuynh Hoàng chặn lời Quân Khuynh Vũ. Lần này đi Tây Quyết nguy hiểm miễn bàn, nếu sau này Tây Quyết cùng Lăng quốc tìm cớ cùng Cẩm quốc khai chiến, như vậy đi Tây Quyết chẳng khác gì tìm đường chết. Nàng tuyệt đối sẽ không để Quân Khuynh Vũ đi một mình.
Quân Khuynh Vũ cũng không ngạc nhiên Lạc Khuynh Hoàng sẽ nói vậy, tính Lạc Khuynh Hoàng sao hắn còn không rõ? Nhưng lần này đi Tây Quyết thật sự nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ bỏ mạng, hắn sao có thể để Lạc Khuynh Hoàng theo hắn vào chỗ nguy hiểm?
Nghe Liễu Tư Triệt một bước cũng không nhún nhường, Quân Khuynh Vũ càng nhăn mày. Đây đối với hắn thật là một lựa chọn nan giải. Nếu hắn không cho Liễu Tư Triệt đi, vạn nhất xảy ra cái gì, cho dù có Liễu Tư Triệt cũng nhất định bất lợi với Cẩm quốc, vua của một nước ở Tây Quyết xảy ra chuyện luôn tạo ra náo động. Nhưng nếu hắn cho Liễu Tư Triệt đi liền tương đương với đẩy Liểu Tư Triệt vào cho nguy hiểm, vạn nhất Liễu Tư Triệt ở Tây Quyết xảy ra chuyện, hắn liền cả đời không thể tha thứ cho chính mình.
Liễu Tư Triệt nhìn Quân Khuynh Vũ do dự, hắn cũng không nói gì, chỉ là mím chặt môi nhìn Quân Khuynh Vũ, trong mắt lóe lên kiên định.
Quân Khuynh Vũ trong lòng kịch liệt đấu tranh, tay hắn nắm chặt, trên mặt chưa từng mâu thuẫn đến thế, cuối cùng quyết định, hắn liếc mắt nhìn Liễu Tư Triệt, “Vậy ngươi đi đi, mang theo Lưu Tô, ta sẽ đem toàn bộ Lưu Tô các ở Tây Quyết giao cho ngươi.”
Liễu TưTtriệt trong mắt hiện lên một tia vui mừng. Quân Khuynh Vũ không ngờ lại tín nhiệm hắn như vậy, đem toàn bộ thế lực của Lưu Tô các ở Tây Quyết giao cho hắn. Nếu hắn có ý đồ gây rối, dựa vào Lưu Tô các cùng Tây Quyết và Lăng quốc thế lực, Cẩm quốc thật sự sẽ lầm vào vòng nguy hiểm. Hắn có chút trầm mặc, lạnh nhạt cùng xa cách thản nhiên đáp, “Vi thần nhất định hoàn thành sứ mệnh.”
“Tư Triệt, nhất định phải cẩn thận!” Quân Khuynh Vũ nhịn không được dặn dò.
Liễu Tư Triệt liếc một cái nhìn Quân Khuynh Vũ, gật đầu, “Vi thần biết. Vi thần cáo lui.” Nói xong liền quay đi, cũng không quay đầu lại nhìn Quân Khuynh Vũ.
Trong nháy mắt quay đi, trên mặt lạnh như băng của Liễu Tư Triệt đã biến mất, chỉ còn lại ý cười tao nhã ôn hòa, khóe môi hắn gợi lên. Mỗi một bước hắn đi, giống như nở rộ một đóa hoa sen, cao nhã vô cùng, trong mắt hắn đen nhánh mang theo kiên định.
Khuynh Vũ, chuyện của tỷ tỷ ta đã không định trách ngươi. Ai cũng không ngờ sẽ như vậy, áy náy trong lòng người chắc chắn còn hơn ta. Tranh giành ngôi vị Hoàng đế chính là huyết tinh, ta sao có thể trách ngươi? Nếu không phải vì ta, Liễu gia sợ là không thể sống sót. Tình đồng môn, tình huynh đệ, ngươi đã thể hiện đủ rồi, lại còn đem Lưu Tô các ở Tây Quyết giao cho ta, tín nhiệm này của ngươi, nếu ta ở Tây Quyết xảy ra chuyện, ta tuyệt không hối hận. Ta đi Tây Quyết là theo ý mình, không phải vì lợi ích gia tộc, nên mặc kệ hậu quả gì, ta đều sẽ nhận lấy. Ta sẽ toàn lực ứng phó, tranh thủ cho Cẩm quốc thời gian lâu nhất.
Ta đi Tây quyết, chẳng phải vì Cẩm quốc, mà là vì các ngươi. Vì Hoàng Nhi, nữ tử ta yêu cả đời, cũng vì ngươi, huynh đệ tốt nhất của ta.
Nhìn bóng dáng Liễu Tư Triệt đi xa, Quân Khuynh Vũ mỉm cười. Tư Triệt, mặc dù ngươi cố ý xa cách lanh lùng, nhưng ta hiểu, ngươi đã tha thứ cho ta.
Huynh đệ tốt của ta.