Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu
Chương 4 : Hư lấy ủy xá
Ngày đăng: 22:30 22/04/20
Edit: Kim Kim
Lạc Khuynh Thành lộ ra ý cười ôn nhu, vẻ mặt lúc đó lộ vẻ cảm động, lôi kéo tay Lạc Khuynh Hoàng, ôn nhu nói.”Tỷ tỷ nói phải.”
Lạc Khuynh Hoàng khóe môi cũng nở một chút cười yếu ớt, lông mi thật dài che khuất đôi mắt hắc ngọc của nàng, ánh mắt lướt qua một tia sáng lạnh. Mới vừa rồi Lạc Khuynh Thành cảm động bên trong chợt lóe qua một tia chột dạ, cũng không giấu được ánh mắt của nàng.
Nàng tựa tiếu phi tiếu (*) nhìn Lạc Khuynh Thành. Nơi sâu thẳm trong mắt hiện lên một chút ánh sáng khó hiểu mà sắc lạnh. Lạc Khuynh Thành không tự chủ được cả người run lên, cũng lại cảm thấy ánh mắt Lạc Khuynh Hoàng sắc bén vô cùng, nhưng nhìn kỹ lại, vẫn thấy Lạc Khuynh Hoàng như trước dịu dàng khả ái cười, không có nửa phần dị thường.
(*)tựa tiếu phi tiếu = cười như không cười, ý chỉ gương mặt không hề thay đổi
“Tiểu thư, điểm tâm đến đây!”
Hương Lăng bưng điểm tâm đi vào, thời điểm thấy Lạc Khuynh Thành, tươi cười trên mặt trở nên có chút mất tự nhiên, tà tà liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Thành một cái, có chút âm dương quái khí hỏi, “Tam tiểu thư cũng đến đây?”
Một bên đem điểm tâm để lên trên bàn, một bên nhỏ giọng lẩm bẩm nói, ” Thời điểm tiểu thư mê man chưa từng thấy tam tiểu thư, tiểu thư vừa tỉnh, tam tiểu thư đã chạy đến đây!”
Nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, Hương Lăng lúc này mới phản ứng lại, vội vàng quỳ xuống, chân thành mà kiên quyết nói, “Không! Nô tỳ nguyện ý! Mặc kệ tiểu thư biến thành bộ dáng gì, đều là chủ tử nô tỳ! Nô tỳ chỉ lo lắng tiểu thư rất thiện lương bị người khác khi dễ, làm sao có thể cảm thấy tiểu thư tâm ngoan thủ lạt đây? !”
“Được.” Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên đáp, đôi mắt đen gợn sóng không sợ hãi, lại giống như đang ẩn chứa sóng to gió lớn, nàng thản nhiên đảo qua hai má Hương Lăng, nói, “Muội đi theo ta, ta sẽ cố gắng đối đãi muội. Nhưng mà muội phải nhớ kỹ, từ nay về sau, mệnh lệnh của ta muội đều phải vâng theo, không thể có nửa phần do dự! Nếu là làm không được, trước đó nên nói cho ta biết, ta sẽ không miễn cưỡng muội!” (Kim: khúc này hai chủ tớ đã xác định nhau nên ta đổi xưng hô nha)
Hương Lăng nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, liền quỳ xuống, kiên định nói “Mặc kệ tiểu thư muốn nô tỳ làm cái gì, nô tỳ đều vạn lần chết không chối từ! Lúc trước nếu không phải tiểu thư ở trên đường đem nô tỳ mua trở về, nô tỳ chỉ sợ đã sớm đã đói chết ở đầu đường ! Nô tỳ tuy rằng chưa từng đọc sách vở, nhưng mà đạo lý tri ân báo đáp ( = có ân phải trả), nô tỳ vẫn biết!”
“Đứng lên đi!” Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên phân phó.
Để tay lên ngực tự hỏi, nàng đối đãi Hương Lăng cũng không tính là mười phần vẹn mười. Tuy rằng nàng tính tình ôn hòa, chưa bao giờ từng khắt khe Hương Lăng, nhưng mà rốt cuộc cũng đem nàng như một ngoại nhân đối đãi, làm sao so với đối đãi Lạc Khuynh Thành như vậy thâu tâm đào phế(*)? ! Nhưng mà, Hương Lăng lại biết tri ân báo đáp, mà Lạc Khuynh Thành, lại là lấy oán trả ơn a!
(*)thâu tâm đào phế = tương tự như móc hết ruột gan
Ngoài lề: Kim: ai thấy lỗi chính tả hay chỗ nào khó hiểu nhớ nói ta nha