Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu
Chương 53 : Sinh nhật
Ngày đăng: 22:32 22/04/20
Edit : Thu Ý
Thời tiết tháng sáu quả thực là nóng bức nhất. Ve sầu ở trên cây không ngừng kêu ran inh ỏi, thời tiết lúc này oi bức lại thêm một chút ồn ào.
Lạc Khuynh Hoàng một thân hồng y như hỏa, khiến dung nhan trắng trong thuần khiết của nàng được tôn lên vài phần xinh đẹp quyến rũ, mái tóc đen nhánh được búi thành hình cửu phượng triêu thiên * (chim phượng hướng lên trời ), lộ ra sự đoan trang cao quý.
“Hôm nay tiểu thư thật đẹp, những hoàng tử, công tử nhìn thấy tiểu thư, chắc chắn sẽ vì dung mạo của tiểu thư mà ái mộ.” Tử Nguyệt đứng ở bên người Lạc Khuynh Hoàng lấy lòng nói.
Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên quét mắt liếc Tử Nguyệt một cái, từ sau khi trọng sinh , nàng đối với Tử Nguyệt xa lánh không ít, lúc bình thường có chuyện gì cũng sẽ không nói cho Tử Nguyệt, mà Tử Nguyệt không biết Lạc Khuynh Hoàng đã phát hiện ra nàng và Lạc Khuynh Thành có quan hệ. còn tưởng rằng gần đây nàng không làm Lạc Khuynh Hoàng hài lòng nên Lạc Khuynh Hoàng mới xa lánh nàng, bởi vậy mới ra sức lấy lòng.
“Tiểu thư, mọi người đều đã đến đông đủ.”Hương Lăng cũng si ngốc nhìn Lạc Khuynh Hoàng, cười nhắc nhở.
Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên ý cười thản nhiên, hơi hơi vuốt cằm, thuận tiện hướng phía đại sảnh đi.
“Hoàng nhi toàn thân màu đỏ nhưng trông lại rất quý phái.” Một thanh âm tà mị phô trương vang lên bên tai Lạc Khuynh Hoàng, khóe môi Quân Khuynh Vũ vẽ ra ý cười tà mị, thuận tay cài lên đầu Lạc Khuynh Hoàng một cây trâm hoa đào, cười nói, “Cây trâm này cài lên búi tóc hình chim phượng càng thêm đẹp mắt.”
Lạc Khuynh Hoàng nâng mắt nhìn lại, đôi mắt màu đen của Quân Khuynh Vũ như ánh sáng mặt trời chính trực nhìn thẳng nàng, khóe môi vẽ ra ý cười, cả người hồng y như hỏa, tà mị phô trương đến cực điểm.
“Ngươi nhìn bộ dạng khí chất nàng ta xem, sao có thể so sánh với Lạc Khuynh Hoàng được! Người ta chính là con gái của trưởng công chúa, đích nữ phủ đại tướng quân, còn được hoàng thượng ngự ban phong làm Khuynh Hoàng quận chúa!”
Nghe những nữ quyến ấy lén lút nghị luận, nhìn bọn nam tử mâu trung khinh thường cùng ngả ngớn, Lạc Khuynh Quốc tức giận đến mức toàn bộ thân mình đều phát run, mắt nhỏ sắp sửa nứt ra trừng người xung quanh, thế nhưng mã phu bên cạnh còn không thức thời nói, “Nương tử không cần tức giận.”
“Ngươi câm miệng cho ta!Ngươi là đồ hạ tiện !”Lạc Khuynh Quốc tức giận không có chỗ trút liền hướng mã phu quát lớn. Một tiếng quát lớn đó khiến toàn bộ mọi người đều im lặng .
Lạc Khuynh Hoàng hơi cong lên khóe môi, không hiểu chuyện gì nói, “Sao đại tỷ lại nói như thế với tỷ phu? Lúc trước chẳng phải đại tỷ ngươi…”
Nói cũng không nói hết, Lạc Khuynh Hoàng như là nhớ tới cái gì vội ngậm miệng lại.Thế nhưng không nói hết so với nói xong càng khiến cho người ta tưởng tượng, mọi người lập tức lại khe khẽ phát ra nghị luận. Đều thảo luận chuyện Lạc Khuynh Quốc lấy mị dược quyến rũ mã phu, nói Lạc Khuynh Quốc dường như không còn mặt mũi.
Khóe môi Quân Khuynh Vũ vẽ ra ý cười nghiền ngẫm, mâu trung cũng là hứng thú dạt dào. Hắn thấy nội tâm Hoàng nhi thực sự là hiểm độc vô cùng, có điều hắn chính là thích trí tuệ giảo hoạt như vậy của Hoàng nhi.
Quân Kiền Linh cùng Quân Hồng Phong cũng nghe ra ý tứ trong lời nói chưa hết của Lạc Khuynh Hoàng, không khỏi nhíu mày, đồng loạt nhìn Lạc Khuynh Hoàng.Thoạt nhìn Lạc Khuynh Hoàng là có ý muốn làm cho Lạc Khuynh Quốc thân bại danh liệt, không đáng một xu.Mục đích của nàng đã đạt tới.
Lạc Khuynh Quốc nghe xong lời nói của Lạc Khuynh Hoàng càng thêm tức giận, nhưng dường như nàng nhớ tới điều gì, cười nói, “Đúng vậy, hôm nay là sinh nhật Khuynh Hoàng, ta sẽ không mất hứng.Cầm nghệ của Khuynh Hoàng có một không hai, không bằng tấu một đoạn cho mọi người thưởng thức đi?”