Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 632 : Trúng đạn
Ngày đăng: 05:22 30/04/20
Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên dường như có chút điên cuồng, cô nhướn miệng vồn vã nói:
- You shoot me, shoot me here!!!
( Mày bắn tao, bắn tao đây này)
Người đàn ông có chút hoảng sợ trước những lời của Âu Dương Thiên Thiên, tay hắn ta hơi chập chờn, có vẻ đã bắt đầu nghi ngờ điều mà cô gái nói là sự thật.
Âu Dương Thiên Thiên cười phá lên, một bên má cô đã sưng đỏ, khiến nụ cười trở nên khó coi hơn:
- I said there were no bullets in there, you shot everyone the same. You are STUPID, hahaha.
( Tao đã nói trong đó không hề có đạn, mày bắn vào ai cũng như nhau thôi. Mày thật ngu ngốc. Hahaha)
Người đàn ông bối rối nhìn cô, hắn ta chuyển tay súng đến trước mặt Âu Dương Thiên Thiên, quát:
- Shut up! Shut up!
( Câm miệng, mày câm miệng lại)
Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, không những không dừng lại mà còn cười điên cuồng hơn, cô trợn mắt, nhếch môi một cách thật kinh dị, đáp:
Cắn răng chịu đựng, cô ngước mặt lên, nhìn Kỳ Ân phía xa, gắng gượng ngồi dậy, đi tới rút khẩu súng trong tay người đàn ông nằm dưới đất, thấy ánh mắt của hắn ta mơ màng, cô lạnh lùng giơ chân lên, đạp vào mặt hắn.
Lúc này, đám người Mafia đã biết mình thất thế, không thể tin được là mình lại thất thế trước 3 người phụ nữ nhỏ bé trước mặt, những kẻ còn lại đồng loạt rút súng ra, bắn về phía Elsa và cả hai cô gái phía sau.
Elsa lộn người trong không gian, tránh đi những viên đạn, trong lúc đó, Âu Dương Thiên Thiên lại chạy về phía Kỳ Ân, nắm lấy tay cô nói:
- Đứng dậy, tôi đưa cô đi nấp ở chỗ khác.
Người phụ nữ vẫn ngồi im trên mặt đất, thẫn thờ nhìn, trong mắt cô không có tiêu cự, cũng không biết là đang nhìn cái gì. Âu Dương Thiên Thiên mím môi, dùng lực kéo người cô:
- Kỳ Ân!
"Pằng" - Âu Dương Thiên Thiên vừa dứt lời, một viên đạn đã xẹt ngang qua tóc, bay vút về phía sau. Cô cắn môi, theo bản năng quay đầu lại nhìn.
Ngay lúc đó, một người đàn ông hướng mũi súng về phía Kỳ Ân, nổ đạn.
Âu Dương Thiên Thiên nhìn thấy, cô mở to mắt, ngay lập tức dịch người, dang tay ôm lấy đầu Kỳ Ân, chắn trước thân thể cô.
"Pằng pằng pằng" - Hàng loạt tiếng súng vang lên, Âu Dương Thiên Thiên nhắm mắt, ghì chặt đầu Kỳ Ân, chuẩn bị sẵn tinh thần.
Thế nhưng, trái ngược với ý thức của cô, sau những tiếng súng liên hoàn đó, không hề có một cơn đau nào cả. Thay vào đó, là thứ nước ẩm ướt bắn lên lưng cô, cùng với gương mặt thẫn thờ của Kỳ Ân.
Chậm rãi buông tay ra, Âu Dương Thiên Thiên quay phắt người lại, cô mở to mắt khi nhìn thấy một thân hình đứng chắn trước mặt mình.
- Elsa!