Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 784 : Âu Dương Na Na Gây Chuyện
Ngày đăng: 10:11 17/05/20
Âu Dương Thiên Thiên nhìn chằm chằm sợi tóc trên tay mình, trong đầu lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất. Tuy nhiên, có một cảm giác sợ hãi đan xen trong đó, khiến cô... do dự.
Nếu kết quả là thứ mà cô nghi ngờ, vậy thì sẽ phải làm sao đây? Nếu cô và Âu Dương Vô Thần thật sự là anh em, thì mọi chuyện... sẽ thành thế nào đây?
Kết cục phải chăng sẽ xấu không thể tưởng tượng nổi? Hay là...?
"Cốc cốc" - Một âm thanh vang lên trong không gian làm Âu Dương Thiên Thiên giật mình, sực tỉnh khỏi suy nghĩ đang chiếm lấy tâm trí cô. Sợi tóc trên tay rơi xuống đất, Âu Dương Thiên Thiên ngồi dậy, theo bản năng lên tiếng:
- Là ai?
Sau câu hỏi của cô, bên ngoài vang vọng tiếng của một người phụ nữ:
- Nhị tiểu thư, là tôi - Kỳ Ân đây.
Âu Dương Thiên Thiên thở hắt ra một hơi, cô vuốt tóc, nói hổn hển:
- Là cô sao... tôi, tôi biết rồi, tôi sẽ xuống ngay đây.
Dứt lời, cô liền rời giường, đi thẳng một mạch vào nhà vệ sinh.
Kỳ Ân ở bên ngoài nghe xong, đứng im lặng vài giây rồi mới xoay người đi.
...
Âu Dương Thiên Thiên có mặt dưới tầng đã là chuyện của 20 phút sau, cô ngồi vào bàn, nhanh chóng giải quyết bữa ăn của mình. Sau khi ăn xong, cô ra ngoài vườn đi dạo một chút, tiện thể suy nghĩ lại chuyện khi nãy, đúng lúc này, có tiếng động ồn ào truyền tới.
- Âu Dương Thiên Thiên đâu? Cô ta ở đâu? Gọi cô ta ra đây ngay cho tôi!
Nói rồi, Âu Dương Thiên Thiên hít vào một hơi sâu, cô vòng tay lại, nhẹ lên tiếng:
- Về đi, hôm nay tôi không có tâm trạng cãi nhau với cô đâu. Đừng để ngày cuối cùng của năm mới mà bắt tôi "nghiệp", nơi đây không phải Âu Dương gia đâu, tôi mà nổi giận, thì chắc chắn không ai có thể ngăn cản, cũng không ai có thể cứu cô như lần trước đâu.
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên quay người muốn rời đi, Âu Dương Na Na đứng phía sau cắn môi căm hặn, cô ta như không sợ chết, bất chấp hét lớn lên:
- Đứng lại, Âu Dương Thiên Thiên. Mày bây giờ là cái thá gì mà dám cao ngạo với tao chứ? Mày không có địa vị gì để lên mặt với tao cả!! Đứng lại!!
Âu Dương Thiên Thiên mệt mỏi lắc đầu, cô bỏ ngoài tai những lời chửi rủa của cô gái phía sau, chân vẫn bước tiếp về phía trước. Thế nhưng Âu Dương Na Na lại giống như phát điên, cô ta mặc kệ đám người đang vây bắt khống chế mình, không ngừng thốt ra những câu khó nghe, cuối cùng còn gào lên một tiếng:
- Trả mạng em gái lại cho tao, Âu Dương Thiên Thiên, mày là kẻ giết người!
Câu nói này vô tình làm Âu Dương Thiên Thiên ngừng bước, không những vậy, còn khiến cô quay đầu lại nhìn Âu Dương Na Na, hỏi:
- Cô nói cái gì?
Âu Dương Na Na gào đến khan cả cổ, nhưng để thu hút sự chú ý của Âu Dương Thiên Thiên, cô ta đều bất chấp:
- Thế nào? Tao nói không đúng sao? Mày là kẻ giết người, chính mày là kẻ đã hại chết em gái tao, tại sao mày có thể tỏ ra như không hề biết như vậy? Mày sống mà không thấy áy náy ư? Mày không biết tội lỗi ư?
Âu Dương Thiên Thiên chớp đôi mắt trong suốt, cô nhếch môi, đột nhiên nở một nụ cười lạnh, lên tiếng:
- Ai nói với mày.... là chính tao giết Âu Dương Hạ Mạt
*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*