Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 805 : Cảm ơn và Xin lỗi

Ngày đăng: 22:17 27/06/20


Âu Dương Thiên Thiên đi thang máy lên tầng trên, cô tìm đến tiệm cà phê mà Bạch Oa Oa đã hẹn trong cuộc gọi, lúc đi vào trong, vừa kịp nhìn thấy cô ấy ngồi vào bàn. Bước gần đến, Âu Dương Thiên Thiên vội vã hỏi:



- Cậu không sao chứ?



Bạch Oa Oa ngạc nhiên nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, lắc đầu đáp:



- Mình không có vấn đề gì cả, xin lỗi, đột nhiên hẹn làm cậu sợ sao?



Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, thở hắt một hơi, nói:



- Không sao thì tốt rồi, là do mình hay lo lắng vậy thôi.



Bạch Oa Oa cười gượng, cô liếc mắt nhìn trang phục của cô gái đối diện, bây giờ mới nhận ra Âu Dương Thiên Thiên chỉ mang duy nhất một bộ đồ ngủ, phía trước ngực vì quá rộng mà để lộ ra một mảng da thịt mềm mại. Ngay lập tức đứng dậy, Bạch Oa Oa mở chiếc áo khoác trong tay ra, vòng qua vai của Âu Dương Thiên Thiên, che đi "cảnh đẹp" trước mắt.



- Nhìn cậu kìa, hấp tấp như vậy. Mau ngồi xuống đi.



Âu Dương Thiên Thiên bây giờ mới phát hiện ra mình đang mang đồ gì, cô bối rối kéo hai mép áo sát vào nhau, đồng thời đưa tay lên xõa tóc xuống, che ngực lại.



Ngồi vào chỗ của mình, Âu Dương Thiên Thiên chủ động lên tiếng:



- Đã tối rồi mà cậu còn làm gì ở đây vậy? Đến tìm mình có việc gì sao?



Bạch Oa Oa ngồi xuống ghế đối diện, chậm rãi đáp:



- Mình đi gặp khách hàng, rồi dùng cơm ở đây luôn. Trùng hợp là khách sạn chỗ cậu ở nên mình mới gọi điện, không ngờ cậu đồng ý ra thật.



Âu Dương Thiên Thiên nghe những lời khách sáo của cô gái, cau mày hỏi:



- Nói cái gì vậy? Chúng ta chơi với nhau bao nhiêu năm, còn cần phải dè dặt hẹn gặp sao?



Bạch Oa Oa cười thành tiếng, gật đầu trả lời:



- Phải, là mình sai rồi. Nhưng thật sự mình không ngờ cậu sẽ đồng ý gặp mình mà, mình sợ... cậu giận rồi.



Âu Dương Thiên Thiên trưng ra bộ mặt khó hiểu, hỏi ngược lại:





Âu Dương Thiên Thiên mím môi, điều này đối với cô không khó hiểu. Bởi vì nhân tài thì không bao giờ bị vùi lấp mà, có thực lực thì thiếu gì cơ hội để tỏa sáng chứ. Bạch Oa Oa vốn tài năng từ bé, là "nhân tài trong nhân tài", tương lai định sẵn rộng mở, nếu không phải vì một Trịnh Gia Dĩnh, thì cô ấy sớm đã ở nơi mà anh ta không ngước đầu nhìn nổi rồi.



Âu Dương Thiên Thiên vươn tay đến nắm lấy tay của Bạch Oa Oa, nhấn âm giọng nói:



- Oa Oa, cậu thật sự rất mạnh mẽ! Chào mừng cậu trở lại với thế giới.



Dứt lời, cả hai cùng phá lên cười.



Cười xong, Bạch Oa Oa nhìn Âu Dương Thiên Thiên hỏi:



- Phải rồi, cậu có muốn uống gì không? Mình mời.



Âu Dương Thiên Thiên không phản đối, trả lời:



- Được thôi.



Vừa nói, Bạch Oa Oa vừa nghiêng đầu, cô giơ tay về phía người phục vụ, lên tiếng:



- Please, I want to order a drink.



(Làm ơn, tôi muốn gọi đồ uống.)



Người phụ nữ phía xa nghe thấy, ngay lập tức đi đến, đưa menu cho hai cô gái.



Bạch Oa Oa nhìn về phía Âu Dương Thiên Thiên, hỏi trước:



- Cậu muốn uống gì? Coffe nhé?



Âu Dương Thiên Thiên dán mắt vào những dòng chữ trên tờ giấy, ánh mắt suy nghĩ, vài giây sau mới trả lời:



- Ừm, mình không quen uống coffe buổi tối. Có lẽ mình sẽ uống trà để ngủ ngon hơn, còn cậu thì sao?



Vừa hỏi, Âu Dương Thiên Thiên vừa hướng mắt lên cô gái đối diện, thế nhưng lại không nghe thấy Bạch Oa Oa nói gì. Lúc này, gương mặt của cô ấy ngược lại có chút đơ cứng, đôi đồng tử cũng co thắt lại.



Theo tầm mắt, Âu Dương Thiên Thiên quay đầu nhìn ra sau, đúng lúc bắt gặp thân thể của một người đàn ông.



Trịnh... Trịnh Gia Dĩnh? Sao anh ta lại ở đây?



*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*