Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 807 : Thay đổi vì Một người
Ngày đăng: 22:17 27/06/20
Trịnh Gia Dĩnh mím môi, rũ mắt đáp:
- Em không cần thiết phải nhớ chúng đâu, đó chỉ là sở thích riêng của anh. Anh không ép buộc em...
- Đúng là anh không ép buộc tôi, nhưng tôi vẫn muốn nhớ chúng, giống như việc tôi thích anh, dù anh không phải là của tôi, tôi vẫn thích anh. Nó sớm đã là thói quen của tôi rồi, học trưởng! - Bạch Oa Oa lên tiếng cắt ngang câu nói của người đàn ông, những lời của cô, khiến anh ta phải im lặng suy ngẫm.
Lúc này, người phục vụ mang cà phê lên, đặt xuống trước mắt hai người thức uống mà họ đã gọi, rồi nhanh chóng rời đi. Bạch Oa Oa chớp mắt, bình tĩnh cầm muỗng lên và khuấy ly cà phê, nói tiếp:
- Uống đi, để lâu nguội, anh sẽ không uống được đâu.
Trịnh Gia Dĩnh bấy giờ mới ngước mặt lên nhìn cô, trong đôi con ngươi thấp thoáng ánh buồn, nhẹ giọng hỏi:
- Sao em có thể nhớ hết được, mọi sở thích của anh?
Tay Bạch Oa Oa vẫn di chuyển theo vòng tròn thật đều, dường như không bị câu hỏi này làm tác động đến, cô chậm rãi trả lời:
Lời cuối của Bạch Oa Oa như một giọt nước rơi xuống mặt biển rộng mênh mông, sau đó lan tỏa ra những vòng tròn nhỏ bình lặng, nhưng lặng đến đáng sợ. Ngay giờ phút này, Trịnh Gia Dĩnh cuối cùng cũng đã nhận ra, Bạch Oa Oa thật sự quyết tâm buông bỏ rồi, cô ấy... buông được anh rồi.
Bạch Oa Oa hít vào một hơi sâu, nhẹ nhàng nói:
- Chị Tuyết Lệ là một cô gái tốt bụng, hiểu chuyện, nếu anh giải thích mọi chuyện thật rõ ràng với chị ấy, có lẽ sẽ nhận được sự tha thứ, hi vọng anh biết nắm bắt cơ hội. Tình yêu thật sự cần thời gian để thử thách, nếu chưa sẵn sàng rời xa đối phương thì đừng tính đến chuyện bỏ rơi nhau, cũng đừng vì quá cô đơn mà vội nắm tay ai đó, anh hiểu chứ?
Dừng một chút, cô chớp mắt nói tiếp:
- Còn chuyện tôi xin nghỉ việc, có lẽ anh đã biết rồi, hiện tại tôi đã tìm được công việc mới, sau này trên thương trường có thể chúng ta sẽ đối mặt với nhau, lúc đó, mong anh đừng tỏ ra quen biết tôi. Đừng hỏi tại sao, bởi vì sau khi chia tay, chúng ta đã không còn quan hệ nữa rồi. Tôi muốn hoàn toàn không còn dính líu gì đến anh, vậy nên… Trở lại làm người dưng qua đường, có lẽ sẽ tốt cho tất cả. Tạm biệt.
Nói xong, Bạch Oa Oa liền đứng dậy, cầm theo túi xách của mình, nhấc chân rời đi. Giây phút thân ảnh cô bước ngang qua người của Trịnh Gia Dĩnh, anh ta đã có xúc cảm muốn vươn tay ra giữ cô lại, nhưng cuối cùng vẫn không thể làm được.
Thật sự có những người được sinh ra và đi ngang qua cuộc đời bạn, nhưng chỉ là để mất đi. Định mệnh cho bạn và họ gặp nhau, nhưng không cách nào giúp họ ở lại bên mình.
=====Khi thực lòng muốn yêu thương một người, chúng ta không bao giờ ngại quên đi bản thân mà cố gắng. Cái chúng ta sợ, là khi đánh mất cả chính mình, họ vẫn không thuộc về chúng ta.=======
*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*