Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 823 : Không quay trở lại

Ngày đăng: 22:18 27/06/20


Sau màn chào hỏi ngắn gọn và có chút kì lạ giữa Bạch Oa Oa và Trịnh Gia Dĩnh, đám người ngay lập tức bắt tay vào công việc. Suốt khoảng thời gian sau đó, bốn người không ngừng thảo luận về chủ đề chính của buổi gặp gỡ, mặc dù không ít lần vấp phải những ý kiến trái ngược nhau nhưng đến cuối cùng, bản kí hợp đồng vẫn rất thành công.



Bữa ăn cũng dần kết thúc trong sự vui vẻ của đám người, và sau khi trao nhau những cái bắt tay thân thiện, cả bốn cùng đứng dậy rời khỏi phòng. Người đàn ông tên Justin có vẻ như đã uống quá nhiều rượu nên bước chân có chút không vững, phải dựa vào một người khác. Khi đi đến cổng nhà hàng, ông ta chợt nhớ ra mình đã quên chiếc túi mà Bạch Oa Oa đưa cho lúc nãy, liền tỏ ý muốn quay lại.



Bạch Oa Oa nhìn tình hình không ổn, cô trấn an người đàn ông và giao cho tổng giám đốc của mình, sau đó xoay người đi lại vào trong. Mở cửa, Bạch Oa Oa nhẹ nhàng đi về phía chỗ ngồi của ông ta, cúi người cầm lấy chiếc túi để phía dưới. Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang tới:



- Anh vừa mới bàn công việc với đối tác, đang chuẩn bị về.



...



- Đây là buổi kí hợp đồng quan trọng, thời gian có kéo dài hơn dự kiến một chút.



...



- Không có phụ nữ.



...



- Sao em biết anh kí với công ty PJH? Có phải đêm qua em xem lén điện thoại anh không?



....



Âm thanh quen thuộc truyền đến, khiến Bạch Oa Oa vô thức ngước mặt lên, chợt phát hiện Trịnh Gia Dĩnh đang đứng ở một góc phòng nói chuyện điện thoại. Vốn không để tâm đến anh ta, cô dự định quay người rời khỏi đó ngay, thế nhưng bất ngờ nghe đến cái tên mình, cô đứng sựng lại.



- Em đang nói gì vậy, Bạch Oa Oa thì có liên quan gì đến chuyện này? Đây là công việc của anh.



...



- Lệ Lệ, em có thể đừng hoài nghi anh như vậy được không? Anh đã nói anh với cô ấy chia tay rồi. Đã kết thúc thật rồi. Dù cho hôm nay có thật sự gặp lại, anh với Oa Oa cũng chỉ là mối quan hệ hợp tác mà thôi!







(Tôi không thích, tôi chỉ muốn.... cô đưa tôi về thôi, có được không?)



Ấn đường Bạch Oa Oa cau lại, cô cắn răng, thầm nghĩ.



Nếu không phải ông ta là khách hàng lâu năm của công ty cô, cô đã sớm quăng ông ta vào một xó nào rồi, chứ đừng nói đến việc lịch sự gọi giúp xe về. Tên già dê này!!



Bạch Oa Oa nghiến răng, cố gắng đẩy ông ta ra khỏi người mình, nhưng sức lực lại bị hạn chế bởi trên tay đang cầm nhiều đồ. Cô cắn môi, có chút lớn tiếng:



- Mr.Justin, Please respect, if not beaten then I am not responsible.



(Ngài Justin, xin hãy tự trọng, nếu không bị ăn đánh thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.)



Người đàn ông nghe như "đàn gảy tai trâu", chẹp chẹp khuôn miệng to lớn, không đáp lại. Ông ta dựa đầu vào vai Bạch Oa Oa, tay có chút không ý thức mà sờ dọc theo lưng cô.



Lần này kiên nhẫn đã hết, Bạch Oa Oa tức điên với hành động của ông ta, ngay lập tức hét lên:



- Tên khốn này!



Cùng lúc đó, cô dùng lực cố định ở hông, muốn giơ chân lên đá vào hạ bộ của người đàn ông đó. Thế nhưng thật không ngờ, đúng vào thời khắc ấy, có một bóng người đã lao đến, tốc độ còn nhanh hơn cả cô, giơ tay của mình một đường bắt lấy kẻ quấy rối, rồi hất văng ông ta với sức lực cực mạnh.



Lão già Justin bị bắt bất ngờ, không chút phòng bị mà văng người ra sau, lực đạo mạnh mẽ của người đó còn khiến ông ta đập người vào bức tường sau lưng, trực tiếp ngã xuống đất, ngất đi.



Bạch Oa Oa đứng hình, cô trợn mắt nhìn người đàn ông bị hạ đo ván chỉ với một cú đấm, ánh mắt tràn vẻ không tin. Lúc này, một giọng nói chợt truyền đến:



- Không nghe cô ấy nói gì sao, tên khốn?



Thanh âm quen thuộc cùng chất giọng đặc biệt trầm thấp vang lên, khiến Bạch Oa Oa vô thức quay đầu lại. Giây phút nhìn thấy Lữ Uyển Thành, lồng ngực cô đã vang lên một tiếng đập mạnh.



Anh ta... sao lại ở đây?



Lữ Uyển Thành liếc mắt, nhìn Bạch Oa Oa với ánh mắt bình tĩnh. Sau vài giây, anh chợt vươn tay ra, nắm lấy cánh tay cô ấy kéo đi.



*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*