Trọng Sinh Mạt Thế Công Lược
Chương 16 : Qua Đêm
Ngày đăng: 10:37 18/04/20
Khi tiểu đội Mục Siêu xuất phát, Từ Huy mới từ trên giường Lương Thiên đứng dậy.
Trên làn da trắng nõn đầy vết cắn tích máu. Từ Huy chỉ cần cử động thân thể một chút, đau đớn xé rách liền xâm chiếm đầu óc. Cậu ta nhìn người đàn ông còn đang say ngủ kia, trong lòng tràn đầy khủng hoảng. Chăn theo động tác của cậu ta rơi xuống, vị trí thắt lưng đều là vết bầm ứ xanh cùng dấu vết roi quất.
Từ Huy muốn mặc quần áo rời khỏi căn phòng này, cậu ta không thể chịu đựng được bản thân đang ở cùng một tên ác ma. Cũng không đợi cậu đặt chân xuống đất, liền bị một cánh tay cường tráng đưa qua bắt lấy.
“Sao hả? Muốn chạy?” Lương Thiên tàn bạo siết lấy cánh tay Từ Huy, một bàn tay khác nắm lấy tóc cậu, khiến cho Từ Huy trên giường phải ngửa đầu ra sau nhìn gã.
“Nếu như hiện tại là Mục Siêu, anh vẫn sẽ đối xử với hắn ta như vậy?” Từ Huy bị đau, nhưng chẳng dám kêu, trải qua một đêm, cậu rốt cuộc biết được người đàn ông khi cậu càng kêu la gã càng hưng phấn.
“Sao có thể chứ? Cậu cho rằng hắn giống như cậu sao?” Trong mắt Lương Thiên lóe lên sự phấn khích, chỉ cần nhắc đến Mục Siêu, trong mắt gã đều là khiêu chiến và phấn khích hưởng thụ.
Từ Huy cảm thấy da đầu bị nắm quá chặt. Không khỏi “tê” một tiếng.
“Đau?” Lương Thiên buông tóc cậu ra. “Sau này trước khi có Mục Siêu, cậu là của tôi, nếu dám tơ tưởng đến thằng đàn ông khác, cậu sẽ nhận được trừng phạt giống như hôm qua.”
Ánh sáng trong mắt Từ Huy tắt lịm, cậu biết, cậu rốt cuộc không thoát khỏi người đàn ông này, dục vọng khống chế của đối phương thật đáng sợ khiến cậu sợ hãi. Gật đầu, người đàn ông mới tựa người vào đầu giường, nhàn nhã rút ra một điếu thuốc. Thuốc lá ở mạt thế là vật phẩm thập phần trân quý. Lương Thiên vừa rít một hơi thuốc, gợi lên cơn nghiện thuốc lá của Từ Huy, khi cậu trà trộn rời khỏi G cũng là vì muốn hút một điếu thuốc.
“Muốn hút?” Lương Thiên nhìn ánh mắt khát vọng của cậu, trêu tức trong mắt mười phần rõ ràng.
Giờ khắc này, Từ Huy hoàn toàn từ bỏ tự tôn vẻn vẹn mà cậu có được, thân thể đau chút thì tính là gì? Sẽ không có cảm giác vui vẻ ư? Vì lẽ gì mà phải chống lại nó?
Từ Huy cười khẽ, xoay người lên giường, dra giường vốn đã nhăn nhúm thành một cục bị cậu ta đè lên, càng nhăn lợi hại.
….
Xe trên đường đi đến B thị, tang thi vẫn rải rác, Mục Siêu lấy ra hai viên tinh thạch của khỉ mẹ cùng Hầu vương lúc trước. Đưa cho Tần Miên cùng Tô Hàng, trong năm người, hai người họ là yếu nhất. Sau đó lại đưa cho Tô Viện một viên tinh thạch cấp F, về phần cậu cùng Thẩm Sâm, hai người đều đã không cần dùng đến tinh thạch cấp F nữa, chẳng qua những tinh thạch này dành cho ba người họ cùng về sau dùng để trao đổi vật phẩm.
Trong lòng Tần Miên có chút phức tạp, thực lực của bốn người này là cao thủ chân chính, nhưng cao thủ như họ không như cô nghĩ sẽ cứu vớt người khác, làm cho cô có chút khó chịu. Nắm chặt tinh thạch của khỉ mẹ trong tay, lời muốn nói như tắt tại cuống họng, không biết có nên nói ra hay không.
“Theo như tốc độ hiện giờ của chúng ta, trong vòng 3 ngày sẽ đến được B thị, chúng ta muốn đến căn cứ người sống sót ở B thị, nên mấy ngày này cần chạy gấp, nhưng đến tối sẽ tìm chỗ ẩn nấp nghỉ ngơi.” Mục Siêu chỉ vào bản đồ chi tiết B thị nói. Bản đồ này ở làng du lịch có rất nhiều, bởi vì bản thân P thị là một làng du lịch phong cảnh nằm dưới B thị.
“Vì sao… không nói cho ba tôi hành động của mọi người?” Tần Miên do dự một lúc mới hỏi ra tiếng.
“Không cần khẩn trương như vậy, chúng ta là một đội mà.” Mục Siêu trấn an cảm xúc của cô. “Ba của cô đại biểu cho đám người phía trên, loại chuyên này có liên quan đến ân oán tư nhân của tôi. Đương nhiên, mọi người giờ có muốn nuốt lời cũng không kịp đâu.”
Tô Viện ở một bên đối với chị gái vừa gia nhập này có chút không biết nói gì. Đạo lý thông thường như vậy mà chị ta cũng chả hiểu được, rốt cuộc ở thế giới hiện tại này chị đã trải qua như nào hả. Cảm xúc bất mãn bị Mục Siêu trừng mắt một cái mới thu liễm lại, nhưng mà lại bị Tần Miên cảm nhận được không ít. Tần Miên mới gia nhập ngồi ở chỗ của mình, cô không cùng Tô Viện lý luận, không chỉ bởi vì Tô Viện là trẻ nít, càng là vì cô thật không hiểu sự quanh co rắc rối trong việc này.
Thẩm Sâm kéo cung, một mũi tên lôi điện được đặt trên cung, so với mũi tên trước, mũi này còn lợi hại hơn nhiều! Lôi quang màu tím va chạm nhau, sáng lóe, phát ra tiếng “Xẹt xẹt”. Hắn đau lòng người thương, nhưng đối phương cũng là một người nam nhân đỉnh thiên lập địa.
Hoa nhận ra được uy hiếp, đang định lùi bước, mặt người ở giữa đóa hoa nhoẻn miệng, dường như đang cười to, mà động tác của hoa cũng tạm ngưng, chỉ có thể phát ra tiếng thét kêu vô lực bén nhọn.
Mũi tên lôi quang bay đi, thẳng vào khuôn mặt chính giữa đóa hoa. Mặt người như chịu thống khổ khôn cùng rồi lại như vô cùng sung sướng. Dây leo thoát lực hạ xuống, một lúc thì héo khô, sau đó dây leo bắt đầu hóa bụi, như tro nhang đã tàn, đụng vào liền bay.
Bụi tro dần bay đi, những thi thể trên cành khô từng cỗ rơi xuống, rớt trên đất bắn lên từng mảng tro tàn.
Đóa hoa cũng không còn. Một người toàn thân không còn chút lông tóc rơi ra từ đống tro bụi đó. Thân thể hắn như ngọc (Xuân: ý đây là trơn tru vì không có lông tóc nha, kh có ý đẹp đẽ gì đâu) phảng phất còn có màu xanh lục. Mạch máu toàn thân có thể nhìn rành mạch. Huyết lệ trên mặt người đó càng chảy xuống nhiều hơn, thân thể có chút co quắp. Khóe miệng lại nở nụ cười mỉm, rất an tường. Nơi ngực người nọ, khắc ba con số 079 khiến sắc mặt Mục Siêu dần trở nên ngưng trọng. Ba con số này rất giống số trên người Hầu vương. Xem ra là cùng đi ra từ một sở nghiên cứu rồi.
Sau một lúc, người đó không nhúc nhích nữa.
Mục Siêu nhẹ nhàng đụng vào da thịt hắn, từ khi cậu làm bác sĩ đến giờ, chưa từng thấy người nào như thế. Đầu ngón tay mới đụng nhẹ vào, cả người giống như ngọc vỡ tán ra đầy đất. (Xuân: nhìn giống ma nơ canh ghê ta)
Một viên tinh thạch góc cạnh lăn ra. Lăn vài vòng rồi ngưng lại. Không có một vết máu.
Lúc ở siêu thị, tinh thạch của tang thi cấp E lấy được đều rất trơn mượt, mà tinh thạch của Hầu vương tuy rằng hình cầu lệch, cũng có màu sắc, còn tinh thạch này lại hình dáng tám góc.
Vì sao tinh thạch lại có nhiều hình dạng như thế? Kiếp trước Mục Siêu cũng không có chú ý đến thứ đồ vật này. Dường như có một manh mối gì đó chợt xẹt ngang qua, nhưng cậu lại không bắt được.
……..
Năm người mệt mỏi cả ngày, sắc trời đã hơi sáng. Nằm trên giường đánh giấc một lát. Liền tỉnh dậy rời đi. Tuy rằng thân thể ai cũng mỏi nhừ, nhưng tinh thần vẫn khá tốt.
Chỉ là….
Thẩm phúc hắc lần thứ ba bị Mục tiểu gia chụp lấy cánh tay hư hỏng mò tới thắt lưng cậu mà khó hiểu…. Tiểu Mộc đầu hôm nay sao vậy nhể… Sao hung dữ quá à?
……
Trích lời tác giả muốn nói:
Đạt được tinh thạch biến dị thực vật * 1
Manh mối * 1 [vật phẩm này về sau người chơi mở ra sẽ nhận được đồ hữu dụng]