Trọng Sinh Mạt Thế Công Lược

Chương 51 : Cự xà

Ngày đăng: 10:38 18/04/20


Tên Sơn Điền này thoạt nhìn không phải dị năng giả bình thường.



Mục Siêu né tránh một đạo lôi bạo (X: sấm chớp như mưa bão) . Thứ đồ chơi này rơi trúng người thiệt đau ghê, cậu không cẩn thận liền trúng một chút. Toàn thân đều tê dại, còn châm châm tới điếng người. Quơ đao xông lên, đồng thời quẳng ra liên tục ba phát không gian nhận làm cho không khí cũng trở nên vặn vẹo. (X: nhận – lưỡi dao, không gian nhận – lưỡi dao được hình thành do áp súc nén từ không gian)



Sơn Điền biết Mục Siêu là dị năng giả không gian, gắt gao nhìn chằm chằm không khí trước mắt. Khi không gian nhận lao tới, rất dễ dàng trông thấy. Gã nhảy liên tiếp về bên trái, vừa lúc tránh thoát được hai cái, nhưng cái thứ ba gã không cách nào né được nữa. Bởi vì đường đao của Mục Siêu đã chém tới cổ gã!



Còn né bên trái, đường đao sẽ chém đứt đầu gã. Cho dù lui về sau, không gian nhận cùng đường đao cũng sẽ đuổi theo gã.



Chân cứng rắn gắng quẹo về bên phải đổi phương hướng. Đau đớn mãnh liệt truyền đến từ mắt cá chân.



Sơn Điền vốn tưởng bản thân trật chân, nhưng điều này sao có thể phát sinh trên người gã luôn rèn luyện mỗi ngày? Chỉ thấy nơi mắt cá chân có máu tươi trào ra. Tuy rằng không đứt, nhưng khiến hành động của gã trở nên bất tiện.



Thì ra một đao kia của Mục Siêu đã nắm chắt hướng muốn trốn của gã, dùng đao bắn ngược lại công kích của mình, vừa lúc đánh trúng cái chân còn chưa chuyển hướng bên phải của Trung Sơn Điền.



Thuấn di của Mục Siêu có hạn chế số lần, là vì tinh thần lực của cậu. Nhưng cũng không đại biểu một lần sẽ tiêu hao sạch. Sơn Điền tưởng rằng Mục Siêu vì e ngại tinh thần lực nên mới phát chiêu khác nhưng đâu biết rằng Mục Siêu làm vậy là vì chỉ dùng thuấn di đánh yểm trợ. Nếu bàn về dị năng đánh lén đệ nhất, đâu phải chỉ thuấn di mạc chúc! (X: thuấn di tới nhìn không thấy)



Chân Sơn Điền chẳng thể động, tựa như cá nằm trên thớt. Nhưng tay lại nhanh nhẹn kết ấn.



Mục Siêu vốn định thừa thắng xông lên, nhưng đối phương nhanh chóng kết ấn tay khiến cậu có loại dự cảm chẳng lành. Nhíu mày, nhảy về sau mấy bước.



Chậc chậc, quả nhiên dân tộc bất đồng, thủ pháp vận dụng dị năng cũng không giống nhau nha.



Dưới chân Sơn Điền đột nhiên dâng lên một dòng sấm sét vặn vẹo như vật còn sống.



“Tôi nghe nói Yamato có Âm Dương Sư. Giống đạo sĩ này nọ ở chỗ bọn tôi. Thì ra đây mới là thực lực chân chính của anh nha.” Mục Siêu từ tốn đi vòng quanh Sơn Điền.



Cậu có nghe nói qua Âm Dương Sư Yamato, nhưng bản thân lúc ấy bận tới không phân thân được, nên chỉ hiểu biết rất ít, chỉ biết là bọn họ có thể đem dị năng cùng thức thần kết hợp. Nhưng thoạt nhìn cũng chỉ là điều khiển dị năng mà thôi.



Không phải tộc ta, tất có dị tâm. (X: Không phải người cùng tộc thì trong tâm nhất định có chuyện mờ ám)



Ánh mắt Mục Siêu ngưng trọng. Không quản tên đàn ông này đến mảnh đất của họ vì lẽ gì, còn có âm mưu đen tối với đám người Triều Tiên, chỉ bằng những điểm ấy, gã đã có thể đi chết được rồi. Dù sao Sơn Điền đâu phải Phác Dũng Tuấn.



Chân phải chợt dùng sức, cả người bay ra như tên rời cung. Thuấn di tiêu hao tinh thần lực, nhưng cậu còn có thể nén không gian nha. Thuấn di tương đương bản 2.0 của nén không gian. Nên bản 1. 0 hiển nhiên không phí sức thăng cấp.



Ở trong mắt dị năng giả bình thường, tốc độ của cậu nhanh tới nỗi chỉ có thể dựa vào chỗ bụi mù bay lên khi đặt chân xuống đất mới biết được vị trí của cậu.



Ở trong mắt Thẩm Sâm cùng Phác Dũng Tuấn, có thể nhìn theo được tàn ảnh từ thân ảnh của cậu. Nhưng sẽ không dự kiến được giây tiếp theo cậu sẽ xuất hiện ở đâu. Tuy rằng so với thuấn di mà nói chậm rất nhiều cũng dư ra không ít động tác. Khuôn mặt tuấn tú của Phác Dũng Tuấn đen sì, gã đã nghĩ tới nên biện giải cho bản thân như thế nào khi “Quân sư” từ bên hợp tác phái tới bị một cú đá của người ta mà chết.


Hắc xà đã bị công kích của Kiều Viễn cùng Thẩm Lộ dời đi lực chú ý. Người sống sót còn lại thì tự cứu hoặc chờ được cứu.



Thẩm Sâm sâu xa nhìn thoáng qua chỗ nóc nhà. Phác Dũng Tuấn vừa lúc đối diện với hắn. Đối với đối thủ mạnh mẽ hơn gã này, Phác Dũng Tuấn không khỏi chột dạ. Gã nhìn đám người phía dưới mong ngóng cùng tuyệt vọng, trong lòng lần nữa nhắc nhở bản thân, đám người này không phải người của mình, không phải cùng tộc mình…



Nhìn gã chầm chậm quay mặt sang hướng khác, những người còn bị cuộc chiến lan đến trở nên tuyệt vọng. Đó là người mà bọn họ sùng bái, thì ra lại là kẻ khinh thường coi nhẹ sinh mệnh của bọn họ nhất.



Lúc trước là cớ gì lại đi theo đội ngũ này vứt bỏ tôn nghiêm cùng thân phận của bản thân?



Con rắn to lớn kia khiến người ta chỉ có thể trông mong ngước nhìn được người mà bọn họ sùng bái triệu hồi ra, nhưng giờ đây, nó lại tấn công không phân địch ta,  điều này bọn họ tuyệt đối không muốn.



Thời điểm khiến con người tuyệt vọng, thỉnh thoảng ánh sáng của lực lượng sẽ trở nên lớn mạnh, hoặc đôi khi chỉ còn nản lòng thoái chí chờ đợi cái chết.







Mục Siêu đưa tay vuốt lên chỗ bảy tấc của con rắn.



Cự xà có cảm giác, nhưng lại chẳng cách nào phân tâm, trước mặt có hai người gắt gao quấn lấy nó. Băng cùng dây leo cho dù giãy thoát, cũng sẽ tiếp tục quấn lên làm cho nó chẳng tài nào nhúc nhích nổi. (X: Cự = lớn, to, bự suy ra cự xà = rắn bự)



Được rồi! Từng đợt sấm sét trên tay công kích tới, toàn thân đều bị chích đau.



Thẩm Sâm ở cạnh Mục Siêu vội vàng vói tay vào. Lần theo cánh tay Mục Siêu cùng tìm tòi. Có hắn, Mục Siêu rốt cục cảm nhận được dòng điện không tiếng động.



Cự xà chợt lắc lư thân mình! Lay động kịch liệt khiến hai người đều đứng không vững! Một mảnh vảy của nó dựng thẳng lên, dưới ánh trăng lóe hào quang.



“Vù” bay vút về phía hai người đang đặt tay trong thân rắn.



Thẩm Sâm nóng nảy, muốn kéo Mục Siêu ra (tay ở trong thân thể rắn, chỉ có thể chuyển động thân thể), nhưng đối phương có cùng suy nghĩ với hắn, hai người chẳng ai nhường ai, buộc lòng phải cụng trán vào nhau, trên thân hai người Thẩm Sâm phủ thêm một lồng phòng hộ bằng tinh thần lực, nhưng hắn không thể xác định, có thể duy trì bao lâu.



Vảy chi chít bay xẹt qua… Sắc bén hệt như đao phong. (X: đao phong = đao gió, cái này coi phim hành động cổ trang này nọ có thể thấy)



Tác giả có chuyện muốn nói: cái kia là =_=..



Hình ảnh tay nhập vào thân rắn có chút quỷ dị,



Đại gia hông cần phải suy nghĩ nhiều



X: bà nói làm ng ta còn suy nghĩ nhiều hơn =_=llllllllllll