Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 10 : Bánh bao

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Editor: Rabbit dễ thương

Beta: Tiểu Tuyền

“ Hìhì, không thể nói.”



Liên Thủ Nghĩa cười nói “ Ngươi cứ yên tâm đi, bất kể như thế nào,

hắn không dám không quan tâm chúng ta. Chờ chúng ta cũng đi theo làm lão gia thái thái, cũng mua mấy nha đầu hầu hạ, cho các con cưới nữ nhân

chân bó ở trong thành.”



“ Phụ thân, con không lấy nữ nhân bó chân trong thành, Tiểu Yến ở La

gia thôn là được.” Liên Nhị lang không biết đã tỉnh lúc nào. Hắn năm nay mười bảy tuổi, đã là tuổi nên cưới vợ, nhưng cao cao thì không giới

tới, còn thấp thấp thì không xong.



“ Nhà nàng nghèo nổi danh, mẫu thân nàng lại bệnh còn có thêm một đệ

đệ tuổi nhỏ, nàng lại muốn có nhiều sính lễ, vừa tính toán để cho con rể sau này chăm sóc nhà nàng, chúng ta đang tốt lành, cưới nàng? Nhị lang, con đừng gấp gáp, chờ đại bá của con làm quan, còn sợ không có khuê nữ

để lựa sao?” Hà thị vội nói.



“ Đại bá muốn làm quan, cũng không có nhanh như vậy.” Liên Nhị lang

thấy hắn nói nhưng hai người kia vẫn bất động nên không thể làm gì khác

hơn là lật người lại ngủ tiếp.



Liên Mạn Nhi đang ngủ mơ mơ màng màng đã bị Trương thị và Liên Chi

Nhi đỡ lên, nói là thuốc đã nấu xong uống thuốc rồi hãy ngủ tiếp. Liên

Mạn Nhi ngửi thấy được một mùi vị thảo dược nồng đậm, nên miễn cưỡng mở

mắt, cúi đầu vừa nhìn đã thấy một chén thuốc đen sẫm, mùi vị kia thật sự là không tốt lắm.



“ Mạn Nhi, uống đi, tránh sau này bị nhức đầu.” Liên Chi Nhi khuyên nhủ.



Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút, thân thể của nàng còn rất yếu nên

đành phải nắm lỗ mũi đem thuốc nuốt xuống. Cả quá trình, ánh mắt của

nàng cũng là híp nửa, trên thực tế còn chưa hoàn toàn thanh tĩnh, uống

thuốc xong nàng lại thấy buồn ngủ.



Không biết qua bao lâu, Liên Mạn Nhi mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện của Liên Thủ Tín và Trương thị.



“ Vương thái y tối nay sẽ ở nhà huynh đệ hắn, sáng sớm ngày mai trở về trấn trên.” Liên Thủ Tín nói.



“ Vậy buổi sáng ngày mai, ngươi cũng đi theo lên trấn trên mua thuốc hả?” Trương thị hỏi “ Tiền thuốc, mẫu thân cho sao?”



Liên Thủ Tín không trả lời, Trương thị thở dài.


vẫn có ưu điểm. Nàng có thể nhìn ra, hai vợ chồng này rất thương hài tử, mặc dù lúc đối diện lựa chọn giữa phụ mẫu mình cùng hài tử thì không có nguyên tắc, cán cân cũng nghiêng về hướng phụ mẫu, nhưng trong lòng vẫn hiểu lí lẽ, còn giữa bản thân mình và hài tử, thì bọn họ tình nguyện

chính mình bị ủy khuất để bảo toàn hài tử.



Hơn nữa, ở trong chuyện của Liên Mạn Nhi, bọn họ bị một chữ hiếu đè

lại, cũng không phải là vì hám lợi đen lòng. Nếu như là vậy thì vẫn còn

cứu được.



Nói tóm lại, đây là đôi vợ chồng có điều kiện cải tạo tốt, bất quá

phải cải tạo như thế nào cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Cũng

may, chuyện này của Liên Mạn Nhi đưa tới một cơ hội. Đối với việc ngu

hiếu của mình, đôi vợ chồng đã dao dộng, hơn nữa đối với Liên Mạn Nhi

lại vô cùng đau lòng. Điểm này có thể cố gắn lợi dụng.



Liên Mạn Nhi âm thầm nắm tay “ Bước đầu tiên của cuộc sống hạnh phúc, hãy xem ta như thế nào cải tạo bánh bao!”



“ Cha bọn nhỏ, Mạn Nhi đang nói mớ.” Trương thị nhỏ giọng nói.



Thì ra Liên Mạn Nhi không cẩn thận nói ra tiếng.



“ Thật giống như đang nói cái gì… Bánh bao.” Liên Thủ Tín cũng nghe thấy.



“ Chắc Mạn Nhi thèm bánh bao a.” Trương thị than thở “ Ngày mai ta

định xin mẫu thân trứng gà cho Mạn Nhi ăn, mẫu thân cũng không nhất định đồng ý, hiện tại muốn ăn bánh bao, thì càng khó hơn.”



“ Nếu không, ta xin phụ thân.” Liên Thủ Tín.



“ Phụ thân có thể đáp ứng, nhưng trứng gà đều trong tay mẫu thân. Đến lúc đó mẫu thân lại tức giận, khẩu khí hôm nay không biết lúc nào mới

hạ xuống. Nếu còn thêm một lần nữa, cuộc sống chúng ta càng khổ hơn.”

Trương thị nói.



“ Vậy làm sao bây giờ, Vương thái y nói hài tử thân thể yếu đuối nên chăm sóc tốt hơn mà.”



“ Còn có thể làm sao” Giọng nói Trương thị có chút thê lương “ Ta đi cầu xin mẫu thân, cho dù mắng ta tham ăn ta cũng nhận.”



“ Mẫu thân tính tình nóng nảy, lòng dạ…. không xấu.” Liên Thủ Tín thanh âm buồn bực nói.



Trương thị thở dài một hơi cũng không có nói chuyện.



Liên Mạn Nhi ngủ đủ một đêm, sáng ngày thứ hai bị tỉnh lại là do tiếng mắng chửi của Chu thị.