Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 135 : Toàn bộ phúc bộ dáng

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Edit: Đào Lệ Quyên

Beta: Sakura

Tiệc trưa đã xong, khách nhân lục tục ra về hết. Lý thị vì đường xa,

cũng muốn lập tức khởi hành trở về. Trương thị, Liên Thủ Tín và bọn nhỏ Liên Mạn Nhi níu giữ muốn cho Lý thị ở lại một hai ngày nữa.



“Nếu không muốn, để cho Khánh Niên trở về, mẫu thân cùng Thái Vân ở lại thêm hai ngày nữa.” Trương thị nói với Lý thị.



“Không thể, trong nhà còn nhiều việc. Đợi bước sang năm mới rồi, con

mang theo bọn nhỏ về nhà, có nhiều thời gian, khi đó hai mẹ con mình lại cùng trò chuyện.” Lý thị không bỏ được Trương thị, vẫn là lắc đầu nói.



Nông thôn người ta, luôn luôn tham công tiếc việc, hơn nữa Lý thị

cũng không yên lòng Trương Thanh Sơn. Trương thị thấy lưu không được Lý

thị, đành phải chạy nhanh thu thập lễ cho Lý thị mang về: một rổ đậu

phộng trộn tỏi, hai mươi cân dưa chua sợi, còn có một vò rượu nho.



Lý thị lại để cho Trương thị ngồi bên cạnh mình, lại lấy ra túi tiền mang theo muốn đưa tiền cho Trương thị.



“Ta biết rõ, các con buôn bán có lời chút ít tiền, đều dùng để mua

đất rồi. Sống cũng phải dùng tiền, đây có chút tiền, ta cho mấy đứa nhỏ

tiêu vặt.” Lý thị nói.



“Mẫu thân, con không thể lại muốn tiền của người được” Trương thị vội vàng cự tuyệt nói.



“Mạn Nhi, tiền này, cháu thay mẹ cháu thu lấy.” Lý thị thấy Trương thị không cầm liền đưa tiền cho Liên Mạn Nhi.



Liên Mạn Nhi cười hì hì cũng không chịu nhận.



“Bà ngoại, chúng con bán dưa chua đều có thể kiếm được tiền, không thiếu tiền xài. Số tiền này người cứ giữ đi.”



“… Nhà các con vốn liếng không nhiều, vạn nhất có sự cấp bách muốn

dùng, ta ở xa cũng không kịp hỗ trợ.” Lý thị nói. Nàng đời này sinh ra

hai đứa con trai, hai đứa con gái. Các con đều tại bên người, con gái

lớn gả tại trong huyện thành, cuộc sống rất tốt. Nàng lo lắng nhất, đau

lòng nhất chính là đứa con gái này.



“Mẫu thân/bà ngoại. Thực không cần.” Trương thị cùng Liên Mạn Nhi đồng thanh nói.



Lần trước cầm tiền của Lý thị, là vì trong nhà thật sự khó khăn, đúng thời điểm cần dùng tiền. Hiện tại các nàng có thể kiếm được nhiều hơn

trước rồi, đương nhiên không thể lại muốn tiền mà bà ngoại vất vả tích

trữ.



Mọi người nói thế nào cũng không chịu nhận tiền, Lý thị không có biện pháp, đành phải đem tiền thu trở về.



“Các con đã tốt rồi, ta và phụ thân cũng an tâm.” Lý thị đi ra ngoài
Liên Mạn Nhi cúi đầu ăn cơm, sau đó duỗi ra chiếc đũa gắp một ngụm đồ ăn cho mình, ngay sau đó, lại kẹp đồ ăn, vốn định cho Trương thị, nghĩ

lại, vẫn là bỏ vào trong chén Tiểu Thất.



Liên Diệp Nhi lại tiếp tục gắp đồ ăn cho Triệu thị.



“Diệp Nhi, mẹ không ăn, đừng gắp cho mẹ.” Triệu thị vừa nhấc mắt, đã

nhìn thấy ánh mắt Chu thị, nàng lại càng hoảng sợ, vội vàng ngăn trở

Liên Diệp Nhi.



Liên Diệp Nhi nhìn bộ dạng Triệu thị nơm nớp lo sợ, trong lòng đau xót, nước mắt cơ hồ rớt xuống.



“Mẹ, trong thức ăn không có độc, còn sợ ăn sẽ chết sao.” Liên Diệp Nhi bướng bỉnh, liên tiếp gắp thức ăn hướng Triệu thị.



“… Chính mình không có tay sao, còn là ai không cho con ăn, gắp đi

gắp lại thế là cho ai nhìn?” Chu thị trách mắng, “Ăn cơm đều không có ý

tứ, về sau cũng chẳng ra cái thể thống gì.”



Triệu thị biết rõ, Chu thị là đang mắng nàng cùng Liên Diệp nhi, bát cơm trong tay liền run lên.



“Mẹ ” Liên Diệp nhi vươn tay, đỡ tay Triệu thị.”Mẹ, cầm bát cho chắc… . Đồ ăn đều gắp rồi, cũng không để lại, mẹ ăn đi, bằng không ném đi

cũng tiếc đấy.”



Triệu thị bưng lấy bát cơm, cảm giác được hơi ấm từ tay Liên Diệp

Nhi. Con gái nhà mình đã trưởng thành, biết yêu thương nàng, làm chỗ dựa cho nàng rồi.



Triệu thị hít hít cái mũi, dốc sức liều mạng chịu đựng không cho nước mắt chảy ra, cúi đầu xuống, từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.



Hôm nay đồ ăn đặc biệt ngon .



Chu thị ngược lại ngây ngẩn cả người, nhìn Liên Diệp Nhi, không khỏi

nheo con mắt. Nàng không rõ, lá gan Liên Diệp Nhi như thế nào đột nhiên

lớn thế, thoáng cái giống như lớn thêm vài tuổi.



Ăn xong bữa cơm, cả nhà cũng đều ngồi ở phòng trên, nói đến việc ngày mai Liên Hoa Nhi xuất giá.



“… Cùng bà mối đã nói rồi, theo như quy củ Tống gia bên kia… .” Liên

Thủ Nhân đã nói muốn đi tiễn đưa thân nhân, phòng lớn người một nhà cũng phải đi, sau đó là vợ của Liên thủ nghĩa, Nhị Lang cùng Tam Lang muốn

cùng qua đi hỗ trợ, bất quá, liền là hai cái chị dâu bên nhà mẹ đẻ Cổ

thị làm phúc nhân.



Trương thị đem vạt áo của mình mân mê, ngồi im trên giường, nhìn Chu thị rồi lại nhìn Cổ thị .



“Đại tẩu, phúc nhân là gì?”