Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 139 : Khởi công
Ngày đăng: 16:46 18/04/20
Edit: Đào Lệ Quyên
Beta: Sakura
Đại gia đình ở chung sân, nhà các nàng dựng xưởng dưa chua quả thật
động tĩnh cũng không nhỏ, phòng trên Liên lão gia tử cùng Chu thị, còn
có người ba phòng cũng biết rồi.
Liên Thủ Tín, Trương thị còn mang theo mấy đứa nhỏ đến phòng trên, đem mọi việc nói ra cho Liên lão gia tử biết.
“Cũng là một cách kiếm tiền.” Liên lão gia tử nghe xong Liên Thủ Tín
giải thích, chậm rãi nhẹ gật đầu. Như trước đây, đến mùa đông cũng có
người đem dưa chua lên trên thị trấn bán. Nhà Liên thủ Tín yêm dưa bán
cũng là chuyện thường, nhưng là làm với quy mô lớn như vậy lại chưa
từng có.
“Vũ chưởng quỹ bên kia muốn mua rất nhiều, dưa chua yêm ra không lo
không bán được.” Liên lão gia tử nghĩ nghĩ, lại nói, “Các con đây cũng
là lần đầu mạo hiểm, lại mở xưởng mời người, cũng phải dùng tiền. Tốt
nhất vẫn là cùng Vũ chưởng quỹ bên kia lập thỏa thuận, như vậy cho yên
tâm.”
Liên lão gia tử là người khôn ngoan, hắn sợ Vũ chưởng quỹ bên kia đột nhiên thay đổi, Liên Thủ Tín phải chịu thiệt hại.
Liên lão gia tử đây là thật tâm lo lắng cho con trai.
“Con là người thành thật, phúc hậu, cùng Vũ chưởng quỹ, Vũ đại lão
bản hợp tác, ta xem bọn hắn cũng là thương gia có uy tín. Thế nhưng mà
làm ăn là làm ăn, phải lập giao ước giấy trắng mực đen.” Liên lão gia tử lại hút một hơi thuốc lá rồi nói.
“Cha nói không sai, là nên lập giao ước theo.” Liên Thủ Tín vội nói.
Liên Mạn Nhi cũng đang suy nghĩ chuyện này, Liên lão gia tử nói ra, trong lòng nàng cũng thập phần đồng tình.
“Viết giao ước phải mời người a, hay là ta cũng không cần mời người
khác, giao ước này liền phiền ông nội ghi cho.” Liên Mạn Nhi nói. Liên
lão gia tử trước kia đã làm đại chưởng quỹ, , hiện tại lại có thể nói ra kiến thức như vậy, ghi giao ước hẳn là không thành vấn đề.
“Tốt.” Liên Thủ Tín lập tức nói.”Phụ thân, cái này làm phiền người rồi.”
“Ông nội, cháu đến thị trấn, có người biết rõ cháu là người Liên gia, đều nói là ông nội viết tốt, để ông nội viết thì hay hơn. Cháu còn chưa thấy qua chữ của ông nội. Lần này có khả năng được chiêm ngưỡng đây.”
Liên Mạn Nhi cười nói.
Liên lão gia tử trên khuôn mặt hiện lên ý cười.
“Đó là người ta cho ta mặt mũi… . Ai, rất lâu không có cầm qua bút rồi.”
“Ai da má ơi, các ngươi còn rất cẩn thận bịt kín đầu tóc mặt mũi thế kia.” Hà thị đánh giá trong mọi người đang làm việc.
“Làm món ăn, ta chú ý nhất là sạch sẽ, người ta mua cũng yên tâm. Nếu chúng ta mua đồ, cũng không phải giống như vậy à.” Trương thị nói.
“Cũng không phải, Liên Nhị tẩu ah, chúng ta làm việc thì có cái gì
đáng xem, ngươi vẫn là đến nơi khác gặm hạt dưa a.” Một người nói xen
vào..
Hà thị thấy tất cả mọi người không chào đón nàng, đành phải hậm hực mà thẳng bước đi.
… …
Ba ngày công phu, xưởng dưa Liên gia thật sự yêm ra 1500 cân dưa
chua. Vũ chưởng quỹ phái xe ngựa đến, kéo ba chuyến, mới đưa được tất cả dưa chua đi .
Liên Thủ Tín cùng Liên Mạn Nhi cũng đi theo xe đến thị trấn.
Vũ chưởng quỹ thấy bọn họ quả nhiên đúng hạn mà giao hàng, lại thiết
lập xưởng, thuê nhân công làm dưa chua, mà khen ngợi liên tục.
“Vất vả cho các ngươi rồi, ta còn nghĩ lần đầu tiên giao hàng, sợ sẽ không thuận lợi như vậy.”
“Chúng ta đã đáp ứng đáp ứng, sao có thể không tính toán gì hết chứ.” Liên Thủ Tín nói.
“… Tâm tư linh hoạt, nói là làm, có tiền đồ, có tiền đồ.” Vũ chưởng quỹ cười nói.
“Chỉ cần Vũ chưởng quỹ cùng ông chủ tin tưởng chúng ta là được.” Liên Thủ Tín chất phác cười nói.
Đến lúc kết toán lần giao dưa chua này, 1500 cân dưa chua, hẳn là
1500 văn tiền, Vũ chưởng quỹ đã đưa trước một xâu tiền, chỉ cần trả thêm 500 văn tiền là được rồi.
Liên Mạn Nhi nhìn xem năm xâu tiền, cũng không vội nhận lấy.
“Vũ chưởng quỹ, nhà của chúng cháu ít vốn, mới bắt đầu làm còn phải
mở xưởng rồi chuẩn bị nhiều thứ, vốn quay vòng có chút khó khăn. Vũ
chưởng quỹ gia đại nghiệp đại…”
Liên Mạn Nhi vẫn chưa nói xong, Vũ chưởng quỹ đã hiểu ý của nàng.
“Ngươi tiểu nha đầu này, tính toán kỹ thật đấy.”
“Cháu chính là ăn ngay nói thật.” Liên Mạn Nhi nói, “Vũ chưởng quỹ, hay là chúng ta lập giao ước đi”