Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 222 : Con Dâu Chủ Động Trở Về

Ngày đăng: 16:48 18/04/20


“Con vừa mới đi không bao lâu, thì nàng liền ngồi xe tới. Vào cửa

hàng chúng ta, liền nịnh hót cha con và mẹ, kêu Tứ thúc, Tứ thẩm, gọi

ngọt ngào ghê lắm.” Trương thị liền nói ra, “Mẹ không có gì nói với

nàng, việc mất mặt hay không mất mặt không đáp cô đến nàng. Sau đó,

nàng, nàng liền cứng rắn lôi kéo mẹ cùng nàng cùng nhau ngồi xe trở về.”



Đáp cô, cái này là thổ ngữ của Tam Thập Lý doanh tử, ý nghĩa giống với phản ứng, để ý tới.



Liên Mạn Nhi xoa trán, Trương thị luôn phải chịu thiệt thòi.



“Mẹ hiểu ý tứ của nàng. Ngày đó lúc đi, nàng rất là uy phong mà đi.

Hiện tại không ai mời, không ai gọi, nàng liền tự mình trở về như vậy.

Bây giờ cửa lớn đâu có dễ tiến vào, nàng liền lôi kéo mẹ, che mặt cho

nàng chứ sao.” Trương thị lẩm bẩm nói “ Cái này cũng quái, sao hôm nay

nàng lại tự mình trở về vậy?”



“Nàng ấy vẫn còn mặt để che à” Liên Mạn Nhi cảm khái, “Mẹ, con thấy

không có mẹ giúp đỡ, nàng ta cũng có thể thoải mái vào cửa. Mẹ không

nhìn thấy, người ta tựa như người không có chuyện gì, hướng Thượng phòng đi rồi.”



Hai mẹ con cơ hồ là đồng thời mở miệng, Liên Mạn Nhi nói xong mới nghe thấy nửa câu nói sau của Trương thị



“Nàng vì sao hôm nay trở về? … Mẹ, dọc theo đường đi này, Triệu Tú Nga không nói gì với mẹ sao?



“Cũng không nói cái gì, chỉ ý vị hỏi mẹ, hôm nay chúng ta có phải là

có khách đến thăm hay không? Mẹ nói cho nàng biết là người nhà mẹ đẻ Hoa Nhi ở Huyện Thành tới, nàng liền hỏi mẹ là ai tới, …. a, nàng muốn trở

về, không phải là bởi vì chuyện này đi?” Trương thị suy nghĩ một chút,

“Nàng là muốn trở về, lại không có bậc thang, muốn hôm nay nhờ trong nhà có khách, ông cùng bà nội con e ngại khách ở đây, nên không thể động

nàng, là có thể đem chuyện cho tháo ra?”



“Mẹ a, mẹ cứ hướng chỗ tốt mà nghĩ thôi.” Liên Mạn Nhi lắc đầu, nàng

cùng Trương thị không có cùng cách nhìn, “Coi như nàng là vì trong nhà

có khách mới trở về, vậy cũng không có ý nghĩa giống như mẹ nói. Mẹ xem, nàng cần bậc thang của mẹ sao?”



Lúc trước Triệu gia cùng Liên gia kết thân, nguyên nhân rất lớn là

nhìn ở việc Liên Thủ Nhân là tú tài, lại muốn quyên quan, khuê nữ hắn

còn gả vào Tống gia của Huyện thành. Về sau Liên Thủ Nhân từ Huyện thành trở về, Triệu gia còn nhân cơ hội nói muốn ở tửu lâu trấn trên làm tiệc rượu. Thoáng cái liền thuần phục Liên gia.



Bây giờ, chuyện làm quan của Liên Thủ Nhân không thành. Nhưng mà cái

cửa thân thích phú quý Tống gia này vẫn còn ở kia. Bây giờ người Tống

gia đến, Triệu Tú Nga chẳng lẽ là dựa vào người Tống gia trở về?



Có khả năng, rất có khả năng. Bằng không, Triệu Tú Nga làm sao lại trở về trùng hợp như vậy. Hơn nữa còn chủ động như vậy.
còn có thể thật sự không nể mặt, khiển trách nàng. Nàng hôm nay trở về

như vậy, Liên gia có thể nhặt được lợi lớn rồi, còn không vội vàng đón

lấy sao?



Triệu Tú Nga nghĩ như vậy, liền kéo Nhị Lang liền quay người vào phòng.



Trong phòng mọi người đang tán gẫu, nhưng mà động tĩnh ngoài phòng, hoặc nhiều hoặc ít cũng nghe được một chút.



Chu thị nhìn thấy Triệu Tú Nga vào, da mặt liền kéo ra.



“Ông nội, bà nội, đại bá, đại bá mẫu…” Triệu Tú Nga vào phòng, dáng

vẻ liền chần chừ, nhẹ nhàng hạ bái, lại dùng sức lực đánh giá Tôn đại

nương cùng tiểu Hồng. “Hôm nay trong nhà có khách sao? Hai vị này là…” ⇒câu này tỷ soát giùm e, e cũng hơi chém :”>



Liên lão gia tử ho khan một tiếng, chuyển mặt đi chỗ khác, hướng về phía cửa sổ, dường như là chẳng muốn thấy Triệu Tú Nga.



“Nhị Lang, trong nhà có khách, sao ai cháu cũng đem dẫn vào trong nhà thế.” Chu thị liền trầm mặt, mở miệng, “Cháu đem nàng mang đi ra ngoài, để cho nàng trở về nhà lão Triệu đi. Bây giờ cái miếu nhỏ của chúng ta, cúng bái không được cái pho tượng phật lớn thế đâu.”



Vượt qua ngoài dự liệu của Triệu Tú Nga, Chu thị một chút cũng không giữ lại thể diện cho nàng.



Triệu Tú Nga ngẩn người, dù da mặt nàng dày, cũng tránh không được

thay đổi sắc mặt. Người của Liên gia nàng không quan tâm, nhưng mà nhìn

hai vị khách nhân trong nhà ăn mặc, trang phục kia cũng không phải là

gia đình người bình thường, điều này bảo mặt của nàng để chỗ nào.



“Còn không đi ra ngoài, ở nơi này đứng làm thần giữ cửa à?” Chu thị chán ghét lướt qua Triệu Tú Nga một cái.



Triệu Tú Nga che mặt, quay người ném rèm liền từ trong nhà đi ra, Nhị Lang vội vàng đi theo ra ngoài.



Cuộc trò truyện trong nhà lại tiếp tục ,Tôn đại nương cười cười nói

nói, căn bản là giống như không nhìn thấy chuyện xảy ra vừa rồi.



Tưởng thị đang xào rau, thấy Triệu Tú Nga đang ôm mặt từ trong nhà đi ra, thì khẽ bĩu môi, nhưng ngay sau đó đem mặt xoay trở về, không nhìn

tới Triệu Tú Nga.



Triệu Tú Nga chạy vài bước xông tới cửa, Nhị Lang đưa tay kéo nàng.



“Tú Nga…”



Sắc mặt Triệu Tú Nga đỏ bừng, quay người giơ tay lên, hướng về phía trên mặt Nhị Lang liền vỗ tới.



Chỉ là, một cái tát này, lại chậm chạp không có rơi xuống.