Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 240 : Chuồng gà

Ngày đăng: 16:48 18/04/20


Edit: Ntsubasa04

Beta: Tiểu Tuyền

Liên Thủ Lễ như vậy, làm cho một phòng mọi người giật mình. Thời gian tựa hồ như dừng lại.



Chờ mọi người đều phát hiện có gì đó khác lạ, thì hai mắt Liên Thủ Lễ đã muốn mờ mịt, trên trán máu tươi chảy ròng.



Tim của Liên Mạn Nhi, cảm giác được một tia thê lương không thích hợp, như khi nàng còn ở thế kỉ hai mươi mốt.



Như Liên Thủ Lễ, là giống như một câu: buồn bã vì bất hạnh, tức giận gì không biết tranh giành.



Một hạt thóc nuôi trăm dạng người, trên đời này có ác ma giết người

không chớp mắt, đồng thời cũng có người như Liên Thủ Lễ vậy, mặc dù bị

đao đặt trên cổ, cũng không biết phản kháng như trước. Dù vẫn có câu là

con thỏ nóng nảy cũng cắn người, nhưng lại có một loại ngốc, tình thương cực thấp, thiện lương, yếu đuối, từ nhỏ đã bị giáo dục để ngoan ngoãn,

khiêm nhượng, nên khi bọn họ bị buộc nóng nảy, sẽ không đi đả thương

người như trước, mà chỉ biết đả thương mình.



Hiện tại Liên Thủ Lễ phản ứng như vậy có liên quan đến tính cách mà

hắn bị giáo dục, càng là vì không có con trai, mà trường kỳ đọng lại tự

ti, tâm lý tuyệt vọng bùng nổ.



Bởi vì không có sinh con, không có tương lai, không nhân quyền, thực

có lỗi với cha mẹ, có lỗi với tổ tông, tự nhận là tội nhân, làm người

cũng tự ti một bậc. Điều này làm cho vợ chồng Triệu thị cùng Liên Thủ Lễ tính cách vốn yếu đuối lương thiện, lại thấp đến bụi bậm.



Bình thường, mọi người đối với việc này đều trong lòng biết rõ ràng,

nhưng là tốt xấu gì cũng không có người nói thẳng ra. Nhưng mà dính dáng đến bất động sản, cộng với thái độ của Liên Thủ Nghĩa, lời nói không

nên nói Liên lão gia tử cũng nói, rốt cục đã đem vết sẹo này bới ra

ngoài.



Liên Thủ Lễ điên rồi, bị buộc điên rồi.



“Lão Tứ, mau đưa nâng Tam ca dậy.” Liên lão gia tử vội la lên, nếu Liên Thủ Lễ tiếp tục dập đầu, có khả năng sẽ bể đầu mà chết.



“Lão Nhị, con buông Diệp nhi ra. Tam đệ con chỉ có một khuê nữ, con

dám động nàng một ngón tay. Ta liền đánh gãy một chân con!” Liên lão gia tử lại quay đầu hướng về Liên Thủ Nghĩa quát.



Liên Thủ Nghĩa sợ tới mức buông Liên Diệp Nhi ra, Liên Diệp Nhi lại

không lập tức buông miệng ra. Vừa ngoan cố cắn Liên Thủ Nghĩa thêm một

ngụm, mới cùng Triệu thị xoay người chạy tới xem Liên Thủ Lễ.



Liên Thủ Tín đã muốn đem Liên Thủ Lễ kéo đến, sợ hắn lại thương tổn chính mình, nên chặt chẽ dùng hai cái cánh tay ôm lấy hắn.
Liên lão gia tử cũng không đồng ý ở riêng, ngày hôm qua nói một chút, cũng là không nghĩ kích thích Liên Thủ Lễ, dùng kế hoãn binh. Nhưng mà, Liên Mạn Nhi nghĩ, Liên Thủ Lễ có thể đưa ra yêu cầu ở riêng, đã có ý

thức thức tỉnh, là tiến bộ rất lớn. Tiền cảnh của Tam phòng rốt cục có

một tia rạng đông.



“Cha, để con thử nói chuyện với Tam ca.” Liên Thủ Tín chỉ phải đáp

ứng nói, “Nhưng mà, Tam ca là người thành thật, tính tình cũng bướng

bỉnh. Hắn đã mở miệng, thì phải là…”



“Ta biết, việc này con chậm rãi nói với nó, ta cũng còn phải khuyên nó nữa.” Liên lão gia tử nói.



Liên Thủ Tín âm thầm thở dài, ánh mắt chuyển động, dừng ở trên chuồng gà. Trương thị hôm nay lại nói với hắn chuyện nuôi gà cùng chuồng gà.



“Cha, mẹ bọn nhỏ nói, chúng con muốn bắt một ít gà về để nuôi…”



“Là nên nuôi mấy con.” Liên lão gia tử gật đầu, “Ta nói với mẹ con, bảo nàng chia chuồng gà cho các con.”



“Ai.” Liên Thủ Tín nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Liên Thủ Lễ nằm ở trên kháng hai ngày, liền đứng lên, tiếp tục lên núi đi làm việc.



Trương thị nghe Liên Thủ Tín nói, thượng phòng đáp ứng chia chuồng gà ra, liền thu xếp mua gà con. Nhà Xuân Trụ có gà mái đang ấp, có thể mua trứng gà về ấp. Nhưng cần ít nhất hai mươi mốt ngày, Trương thị liền

tính mua gà con đã nở, thời điểm tháng sáu tháng bảy, là có thể ăn trứng gà.



Cũng may hiện tại thời tiết này, họp chợ ở trấn Thanh Dương còn có

bán gà con vừa mới nở. Gà con được bày bán lại chia làm hai loại, một

loại là người bán phân ra trống mái, bán ra không cùng giá. Một loại là

trống mái cùng một chỗ, giá giống nhau, mặc cho người mua chọn lựa.



Trương thị chọn là loại sau, nàng chọn ba mươi con gà con.



Hai mẹ con vô cùng cao hứng dùng rổ mang gà con về nhà, nhìn đến tình hình chuồng gà, thì tươi cười trên mặt Trương thị biến mất.



Đường hẻm phía đông vẫn bày tạp vật như trước, trong chuồng gà, còn

lại gà mái năm trước cùng hai mươi con gà con Chu thị mới bắt về.



“Bà nội con chưa chia chuồng gà cho ta! Không phải đều nói tốt lắm sao?”



“Mẹ, bà không chia cho ta, ta tự ra tay.” Liên Mạn Nhi hướng lên

thượng phòng, kiên quyết nói. Có bài học của Liên Thủ Lễ, làm cho nàng

hiểu được, đôi khi, phải cường ngạnh.