Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 267 : Đến thăm
Ngày đăng: 16:48 18/04/20
Ads
Edit: Lê Thanh
Beta: Ly Ly
Triệu Văn mới đó mà đã tới cửa rồi. Trong phòng, Liên Mạn
Nhi liếc mắt trao đổi với Trương thị, hai người cũng biết, Trương Văn đến nhà bọn
họ tuyệt đối là vô sự không đăng tam bảo điện.
Tục ngữ nói đưa tay không đánh người mặt cười, huống chi giữa
bọn họ còn có quan hệ của Triệu Tú Nga với Nhị Lang. Bởi vậy, mặc dù Liên Thủ
Tín không có ấn tượng tốt đối với Triệu Văn nhưng vẫn mời người ta vào nhà.
Sauk hi Triệu Văn tiến vào, liền đem hai bao bánh bông lan
trong tay bỏ lên ngăn tủ.
“Lão Triệu đại ca, huynh đây là đang làm gì vậy?” Liên Thủ
Tín vội vàng ngăn lại nói.
“Chỉ là hai bao bánh bông lan, là đồ trong cửa hàng nhà
mình, cho bọn nhỏ làm đồ ăn vặt mà thôi.” Triệu Văn cười cười nói, “Lão Tứ
huynh đệ, nếu đệ không nhận là xem thường đại ca của đệ rồi.”
Triệu Văn cùng Liên Thủ Tín lôi kéo cả buổi, cuối cùng vẫn
là Liên Thủ Tín nhường một bước. Bởi vì nếu không như vậy thì hai người bọn họ
không thể ngừng lại được.
Nói đúng ra thì Triệu Văn và Liên Thủ Tín là cùng một thế hệ,
mà Triệu Văn lại lớn hơn, hắn tặng lễ cho Liên Thủ Tín không hề phù hợp với quy
củ thân thích lui tới. Hơn nữa, hiện tại không năm không tiết, cũng không phải
thời điểm tặng lễ.
Nhất định là Triệu Văn có việc muốn nhờ.
Liên Thủ Tín mời Triệu Văn đến trên giường gạch ngồi, không
mặn không nhạt nói mấy chuyện lặt vặt. Liên Mạn Nhi cùng Trương thị ở bên cạnh ủi
quần áo. Các nàng nhận hai kiện áo choàng ngắn, lụa tơ tằm, đã giặt sạch, phơi
khô xong, bây giờ cần phải ủi nóng.
Niên đại này không có bàn là điện, nhưng không có nghĩa là mọi
người không mong muốn quần áo của mình phẳng phiu đẹp đẽ. Để ủi nóng, các nàng
chọn dùng bàn ủi. Bàn ủi bình thường có cái cần điều khiển rất dài, tấm ủi đại
khái là một khối thiết bản dày hình tam giác. Đem thiết bản dày để vào trong lửa
cho nóng, sau đó lót một tấm vải ướt lên trên, sau đó mới bắt đầu tiến hành ủi,
như vậy sẽ không làm hư hại vải vóc quần áo.
Liên Mạn Nhi cảm thấy bàn ủi điện và bàn là hơi nước sau này
hẳn là sáng tạo dựa trên phương pháp ủi nguyên thủy này.
Hai mẹ con cứ như vậy một bên ủi đồ, một bên nghe Liên Thủ
Tín cùng Triệu Văn nói chuyện với nhau.
Đây là gián tiếp ra lệnh đuổi khách.
Có Liên Thủ Tín cùng Trương thị nói chuyện, Liên Mạn Nhi mừng
rỡ thanh nhàn, ủi xong cái tay áo của bộ đồ cuối cùng, liền đem bàn ủi để ở một
bên, cẩn thận gấp quần áo lại.
Một kiện áo choàng ngắn, lụa tơ tằm giặt giũ ủi phẳng xong
xuôi, các nàng có thể kiếm được ba bốn văn tiền lời.
“Không phải, không phải, ta không có ý tứ gì khác.” Triệu
Văn nén giận, trên mặt còn cố cười, “Lão Tứ huynh đệ, không vì cái gì khác,
không phải vì Nhị Lang sao? Ta lớn tuổi như vậy làm được cái gì, chẳng phải vì
nhi nữ a…”
Lời nói của Triệu Văn lại làm cho tâm Liên Thủ Tín mềm nhũn
ra.
“Lão Triệu đại ca, huynh có ý gì thì huynh cứ nói thẳng đi.”
Liên Thủ Tín nói.
“Ta còn có ý định gì?…” Triệu Văn cúi hạ đầu, “… Hà lão lục
đã ký chứng từ kia, nói là đem tiền trả lại cho Tú Nga chúng ta. Đây là lời
nghe từ người khác, ta không tin. Nếu lão Tứ huynh đệ chịu đứng ra đảm bảo cho
Hà lão lục, thì hiện tại kêu Nhị Lang qua đón Tú Nga, Tú Nga sẽ trở về cùng hắn.
Hai người bọn họ vẫn là vợ chồng, qua mấy tháng nữa, Liên đại thúc đã có thể ôm
chắt trai rồi.”
Rõ ràng là rơi xuống thế hạ phong, cầu Liên gia đi đón Triệu
Tú Nga trở về, lại hết lần này tới lần khác muốn kéo Liên Thủ Tín vào chuyện
này, muốn hắn làm đảm bảo.
Có Liên Thủ Tín đảm bảo, Triệu Tú Nga không có tổn thất gì,
vậy còn Liên Thủ Tín thì sao?
Liên Thủ Tín không làm đảm bảo, Liên Thủ Nghĩa còn có thể lấy
được số tiền kia từ trong tay Hà lão lục. Nếu như Liên Thủ Tín thật sự làm đảm
bảo thì sau này muốn đòi tiền từ Hà lão lục là điều không tưởng. Cuối cùng, chẳng
phải số tiền này đều do Liên Thủ Tín móc ra sao.
Trách không được Triệu Văn bằng lòng sách hai bao điểm tâm tới
đây, còn ăn nói khép nép với bọn họ như vậy, nguyên lai là có tính toán từ trước.
Quả thật buồn cười!
“Triệu đại thúc, ta thêm nước cho thúc .” Liên Mạn Nhi đem
nước nóng ra, mỉm cười nói.
“Tốt, tốt… NGAO…”