Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 269 : Liên Mạn Nhi phản kích
Ngày đăng: 16:48 18/04/20
Edit: Lê Thanh
Beta: Ly Ly
“A?” Liên lão gia tử nghe Liên Mạn Nhi nói như thế, có chút giật mình nhìn về phía Liên Thủ Tín, “Triệu Văn tìm con làm gì?”
“Nói chuyện vợ Nhị Lang…” Liên Thủ Tín đáp.
“Ông nội, cha của chị dâu Tú Nga nói xấu mọi người với cha cháu, mẹ và cháu nghe thấy đều không thể không tức
giận. Hắn thấy cha cháu trung thực, còn bắt cha cháu nói theo hắn, giống như nếu cha cháu không đáp ứng thì hắn liền sầm mặt.” Liên Mạn Nhi có
chút tức giận nói.
Liên lão gia tử không nói gì, sắc mặt
tựa hồ cũng không có biến hóa gì lớn. Dù sao tuổi tác cùng kinh nghiệm
nhiều, đại đa số thời điểm Liên lão gia tử vẫn rất có tu dưỡng. Bất quá, Liên Mạn Nhi có thể kết luận, Liên lão gia tử nghe thấy những lời này,
trong lòng nhất định sẽ không cao hứng.
“Mạn Nhi, con nói những lời này làm gì?” Liên Thủ Tín không muốn Liên Mạn Nhi nói những lời này. Hắn chân chính
là người phúc hậu, hắn cảm thấy Mạn Nhi làm như vậy có chút giống như
lời ong tiếng ve, sẽ làm cho Triệu Văn cùng Liên lão gia tử càng thêm
xa lạ.
Liên Mạn Nhi lại không nghĩ như vậy.
Nàng không tùy tiện sắp đặt Triệu Văn cái gì, hơn nữa đây là do Triệu
Văn tính toán các nàng trước, đối xử phúc hậu với Triệu Văn mới đúng là
chuyện buồn cười.
“Cha, ở đây cũng không có người ngoài,
trước mặt ông nội còn sợ cái gì.” Liên Mạn Nhi lên tiếng, bất quá cũng
không tiếp tục kể lại những lời Triệu Văn nói xấu Liên gia một cách tỉ
mỉ nữa, “Hắn còn nói với cha cháu, muốn chị dâu Tú Nga trở lại nhà chúng ta. Cha cháu nói đây là chuyện tốt, nhưng hắn lại đưa ra điều kiện với
cha ta, nói cha cháu phải đứng ra đảm bảo cho Hà lão lục mượn tiền.”
“Có chuyện này?” Liên lão gia tử hỏi Liên Thủ Tín.
“Vâng, Triệu Văn có nói như vậy.” Liên Thủ Tín nói, “Nhưng con không đáp ứng hắn.”
“A…” Liên lão gia tử thu hồi ánh mắt, xoạch xoạch rút hai điếu thuốc lá rời.
“Cha, con nói thật với cha. Hà lão lục
là dạng người gì chứ. Con không dám qua lại nhiều với hắn. Không đến
lượt con bảo vệ hắn và con cũng không bảo vệ được hắn.” Liên Thủ Tín
thành thật nói.
đi lên thị trấn đón Triệu Tú Nga trở về.
Chỉ mấy ngày không gặp mà Triệu Tú Nga
đã gầy một vòng, hai má đều hõm xuống. Có lẽ bởi vì gầy nên kích thước
lưng áo có chút nhô ra, ai nhìn vào cũng biết đang mang thai. Triệu gia
không phái xe ngựa đến, là Nhị Lang tự mình đi mướn một chiếc xe ngựa
trên thị trấn. Lần này, Triệu Tú Nga trở về chỉ mang theo hai cái rương, bên trên khóa một cái khóa sắt rất to.
Sau khi Triệu Tú Nga trở về, vẫn ở trong đông sương phòng như trước kia. Tiền công Nhị Lang nộp cho Chu thị
thoáng cái liền ít hơn phân nửa.
Triệu Tú Nga từng ở bên đường trên thị
trấn mắng tất cả mọi người ở Liên gia. Trước khi nàng trở về, Liên lão gia tử đã triệu tập cả nhà lại, cố ý dặn dò, chuyện quá khứ thì hãy để
cho nó qua đi, muốn mọi người phải đối xử tử tế với Triệu Tú Nga, ở
chung hòa thuận, không thể mang thù.
Mọi người tự nhiên đều đáp ứng.
Bất quá Triệu Tú Nga tựa hồ cũng không
cần ai đặc biệt đối xử tử tế với nàng. Nàng ra ra vào vào vẫn giống như
lúc trước, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, dường như không có bất kỳ
chướng ngại tâm lý nào.
… …
Cửa hàng đóng cửa, giống như trước kia, đến giờ cơm tối thì cả nhà Liên Mạn Nhi đều trở lại nhà cũ bên này.
Đồ ăn bên trong nồi sắt là đậu giác sợi, canh xương hầm đậu nành, Liên Chi Nhi đang ngồi ở trước lò châm củi.
Liên Mạn Nhi cười hì hì cầm một bát miến đi vào.
“Tỷ, nước sôi lên thì bỏ miến vào a.” Liên Mạn Nhi nói.
“Được, để đó đi.” Liên Chi Nhi gật đầu.
Liên Mạn Nhi buông miến xuống nhưng
không đi. Trong tay nàng cầm hai cây củi, kéo một cái ghế đẩu qua ngồi
xuống bên cạnh Liên Chi Nhi.
Nàng vừa ngồi xuống thì nghe một tiếng “bịch” vang lên ở bên ngoài, có đồ vật gì đó nặng nề ngã xuống đất.
“Ngươi, chỉ bằng ngươi mà cũng xứng sai sử ta làm việc?” Là giọng Triệu Tú Nga rống lên, mắng.