Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 4 : Phải tìm ai mượn tiền

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Editor: Sakurahuong

Beta: Tiểu Tuyền

Liên lão gia tử nói như vậy là muốn mấy nhi tử cùng gánh chịu chuyện năm trăm lượng bạc này.



“ Còn gom góp làm gì a, tiền của chúng con không phải đều ở trong tay của phụ thân mẫu thân sao?” Liên Thủ Lễ đường hoàng thành thực nói.

Liên gia là do Lão gia tử và Lão thái thái làm đương gia, trong tay mấy

nhi tử bọn họ một mống tài sản cũng không có.



Năm trăm lượng bạc không phải là số lượng nhỏ, đối với Liên gia thì

càng có thể dùng từ “táng gia bại sản” để hình dung. Liên lão gia tử là

người cẩn trọng, tại sao lại làm ra quyết định như vậy.



Lại nói, Liên lão gia tử ở trong thôn này được coi như là một nhân vật truyền kỳ.



Tổ tiên Liên gia đã không có người nổi danh, Liên lão gia tử là hai

bàn tay trắng dựng nghiệp. Hắn từ nhỏ không có cha mẹ, không thể làm gì

khác hơn là ra ngoài làm học đồ. Bởi vì bản tính đối đãi người trung hậu chăm chỉ nên trong cửa hàng quan hệ rất tốt. Hắn lại là người có chí

khí, đầu óc linh hoạt, học giỏi và đặc biệt có chí tiến thủ, so với

những học đồ lười biếng, không có lý tưởng khác, hắn rất nhanh đã dốc

lòng tính toán để quen thuộc,hơn nữa còn âm thầm luyện được chữ tốt.

Trong chuyện này gian khổ không ai biết đến cuối cùng hắn cũng là một

chưởng quỹ của một cửa hiệu ở mặt đường lớn.



Hơn hai mươi mấy năm làm chưởng quỹ, Liên lão gia tử cũng tích góp

từng chút từng chút tiền bạc. Song trong lòng hắn những thứ này đều là

lót đường, vừa làm ruộng vừa đi học mới là căn bản, chờ trong tay tích

góp đủ tiền thì rời gia chủ trở về trong thôn, mua nhà, một lòng chăm lo nuôi dưỡng các con đi học, hy vọng có thể thay đổi môn hộ.



Liên lão gia tử trên phương diện nuôi dạy các con đi học rất chịu

dùng tiền. Rốt cuộc, Liên gia lão Đại hai mươi tuổi đã khảo trúng tú

tài, Liên lão gia tử mừng rỡ như điên từ đó lại càng toàn lực ủng hộ con lớn nhất. Chẳng qua là thiên ý trêu ngươi, từ đó về sau, lão Đại của

Liên gia mỗi lần thi Hương đều rớt, hoặc là hàng năm thi cử thì cũng chỉ xếp hạng Trung đẳng. Lão Nhị là cùng lão Đại Liên gia cùng chung học

thi thư, thực lực cũng là không kém nhưng ngay cả tú tài cũng không thể thi đậu. Hắn vốn cũng không thích học, sau lại đem bài vở và bài tập

hoàn toàn bỏ quên.



Khi đó Liên gia đã có khá nhiều nhân khẩu, gia đình nông dân, chỉ có

chút ít sản xuất bên trong ruộng, lão Đại cùng lão Nhị Liên gia lại nhàn rỗi, Liên lão gia tử vì chuyện lão Đại Liên gia đi thi Hương đã bán mất vài miếng đất, về sau Liên gia quang cảnh ảm đạm không ít. Đến phiên
“ Nhị lang, tam lang, tứ lang, lục lang,…” Hà thị kêu lên một chuỗi

tên, nàng là người sinh nhiều cháu trai cho Liên gia nhất, bình thường

luôn dùng tên như thế, “ Mấy người các ngươi là đồ vô tâm vô phế, đã

chạy đi đâu rồi, nếu các ngươi không trở lại chúng ta sẽ bị một nhà của

Đại bá các ngươi bức tử a.Đại ca đại tẩu Đại lang nhà các ngươi chẳng

những cưới vợ ngay cả hài tử cũng đều sinh. Đại lang nhà chúng ta đến

tuổi nên lấy vợ rồi, vì đem tiền cho các ngươi mà đến bây giờ vẫn chưa

cưới được vợ a….”



Giọng Hà thị càng khóc càng lớn, thì mặt của Liên Thủ Nhân cùng Cổ thị càng ngày càng đen.



“ Lão Nhị, bảo vợ ngươi im miệng.” Liên lão gia tử quát lên, “ Ai nói bán, đất đó không bán.”



Liên lão gia tử vừa nói thế, thì cũng không cần Liên Thủ Nghĩa nói chuyện, Hà thị liền lập tức dừng khóc. (TT: giống diễn kịch quá =.=)



“ Phụ thân, vậy tiền kia từ đâu,… vay tiền sao?”



“ Nếu không mượn thì của Đại tỷ? Tiệm tạp hóa nhà nàng nghe nói một

tháng cũng kiếm được vài lượng bạc.” Liên Thủ Nghĩa lập tức nói.



“ Ngươi nghe ai nói?” Chu thị lạnh lùng nói, “ Cuộc sống gia đình của Đại tỷ ngươi cũng trãi qua cũng khó khăn, làm gì có bạc. Ngươi dám đánh chủ ý vào gia đình Đại tỷ ngươi ta cắt đứt gân chân của ngươi”



Trong miệng Liên Thủ Nghĩa lầm bầm lầu bầu, không dám có ý hướng Đại tỷ vay tiền nữa.



“ Có chỗ để mượn mẫu thân không cho, vậy dứt khoát đem Hoa nhi đưa cho người ta đi, cũng có mấy trăm lượng bạc.” Hà thị nói.



Liên Hoa nhi bụm mặt, trong lòng thầm hận Hà thị. Nhưng lúc này cũng

không dám ra mặt làm căng với Hà thị. Tính tình của Hà thị nàng biết rõ, nếu lúc này trở mặt, Hà thị sẽ đem chuyện tặng xiêm y để nàng giúp nói

chuyện bán Liên Mạn nhi lấy bạc lộ ra ngoài, vậy coi như xong chuyện.



“ Phụ thân, bên Đại tỷ mẫu thân không cho đi, vậy, chúng ta chỉ có thể tìm lão Kim mượn.” Liên Thủ Nhân nói.



“ Lão Kim!” Liên Thủ Tín vẫn giữ một mực im lặng chợt ngẩng đầu, “Đại ca nói là lão Kim ở đầu thôn đông !”



Liên Mạn nhi ở trong lòng ồ lên một tiếng, lão Kim kia là ai mà để cho người đàng hoàng như Liên thủ Tín kích động như thế.