Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 413 : Nhả nước đắng

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Trương thị không thích Liên Lan Nhi, đây là việc gần đây Liên Mạn Nhi mới phát hiện ra.



Nhà Cô cả ở thị trấn, chỉ vào ngày tết mới về Tam Thập Lý doanh tử

thăm Liên lão gia tử với Chu thị, bởi vì không có nhiều quan hệ với cuộc sống của các nàng nên trong nhà Liên Thủ Tín cũng rất ít đề cập tới. Mà gần đây, bởi vì nhà nàng được cổng chào vua ban, Liên Lan Nhi mới gửi

thư đến, nói muốn tới chúc mừng nhà các nàng, Liên Mạn Nhi mới chính

thức nhìn thấy người Cô cả này.



Sau đó, Liên Mạn Nhi liền phát hiện, mỗi khi nhắc tới Liên Lan Nhi,

Trương thị liền không thích nói chuyện, biểu hiện rất buồn bực.



Liên Mạn Nhi liền đem chuyện hỏi Liên Chi Nhi, là chuyện gì xảy ra.



“Mẹ với Cô cả, hai người không thích nhau.” Liên Chi Nhi nói như vậy với Liên Mạn Nhi.



“Vì sao?” Liên Mạn Nhi có chút giật mình. Trương thị tính cách ôn

hòa, mềm mại, đơn giản sẽ không xảy ra xung đột gì với ai. Nhìn nàng

nhường nhịn Chu thị và Liên Tú Nhi như thế nào là biết, đối xử với người trong thôn cũng rất rõ ràng, Liên Mạn Nhi cũng không tin trước lúc

Trương thị gả tới đây đã có xung đột gì.



Mà Liên Lan Nhi, tuy Liên Mạn Nhi không có gì ấn tượng với nàng ta,

nhưng thông qua một số chuyện nàng nghe được thì có thể kết luận, đây là một người vô cùng thông minh, một nữ nhân vô cùng biết làm người. Liên

Mạn Nhi cho rằng, Liên Lan Nhi có thể so sánh với Tưởng thị. Mặc kệ

trong nội tâm như thế nào, ngoài mặt đều làm đặc biệt tốt.



Trương thị với Liên Lan Nhi lại không có lợi ích gì xung đột, người

hiền lành như Trương thị làm sao sẽ không thích một người khéo léo như

Liên Lan Nhi?



Liên Chi Nhi cũng không hiểu rõ ràng lắm.



“Cũng không cãi nhau, cũng không nói chuyện, tỷ không rõ thế nào, hỏi thì mẹ không nói.”



Bởi vậy, trong lòng Liên Mạn Nhi liền tồn tại nghi vấn.



Cũng chính bởi vì biết rõ Trương thị không thích Liên Lan Nhi, cho

nên ngày hôm qua khi Liên Lan Nhi đến, Liên Mạn Nhi có chú ý đến nàng,

thấy nàng dùng ánh mắt tìm kiếm mình, lại cố ý làm cho Kim Tỏa thân cận

mình. Liên Mạn Nhi mơ hồ dự cảm được gì đó, nhưng dù sao cũng không nóng nảy.



Kết quả đúng như nàng suy nghĩ, Liên Lan Nhi chỉ cần thoáng lộ ra chút ý định ra đã bị Trương thị chặn lại.



Bất quá việc này cũng chưa cởi bỏ nghi hoặc trong lòng Liên Mạn Nhi.



Trương thị vì cái gì không thích Liên Lan Nhi?



Liên Mạn Nhi nhìn Lý thị, hy vọng có thể biết được đáp án từ bà.



Trong tay Lý thị vẫn cầm sợi bông, tựa hồ nghĩ ngợi một lát rồi mới mở miệng.




“Mẹ mấy đứa nhỏ, ta biết rõ sai rồi. Việc này xác thực là Cô cả nàng… Là nàng không đúng. Ta cảm thấy ta không đồng ý là được rồi, thế nhưng

ta lại không nghĩ đến tâm tình của nàng, đây là ta không tốt.” Liên Thủ

Tín thấp giọng xin lỗi Trương thị .



Trương thị cúi đầu rửa chén, mặc dù không ngẩng đầu, nhưng lại nghe rõ từng lời của Liên Thủ Tín.



“Kỳ thật ta cũng không muốn nói với nàng. Ta nghe Cô cả nói chuyện

này, trong lòng ta cũng rất không thoải mái, nàng nói như vậy, ta cảm

thấy Mạn Nhi nhà ta thật thiệt thòi. Mạn Nhi là dạng gì, Kim Tỏa nhà

nàng là dạng gì. Nàng thật không nên đề cập chuyện này.”



Trương thị đưa lưng về phía Liên Thủ Tín, sắc mặt đã hòa hoãn rất nhiều.



“Chỉ thế này thôi?” Trương thị hỏi.



“Có, còn có.” Liên Thủ Tín thấy Trương thị rốt cục phản ứng lại hắn,

lập tức vui vẻ. “Nàng yên tâm, ta lần này không đồng ý, về sau khẳng

định cũng sẽ không đồng ý. Ai nói cũng không được. Không chỉ với Mạn

Nhi, mà ngay cả đánh chủ ý với Ngũ Lang hay tiểu Thất đều cũng không

được.”



“Hừ, coi như ngươi còn có chút bộ dạng làm cha.” Trương thị lên

tiếng, trên mặt ẩn ẩn lộ ra nụ cười. “Còn gì nữa không? Còn có cái kia?”



Liên Thủ Tín liền lại có chút ngẩn người.



“Không phải việc này, vậy còn có chuyện gì?”



Nụ cười trên mặt Trương thị lập tức không còn, nàng đứng người lên, một nửa số chén còn lại cũng không rửa.



“Tam thẩm ơi.” Trương thị kêu Triệu thị, “Tam thẩm, trong nhà ta còn có chút việc, ngươi giúp ta rửa nốt mấy cái chén.”



“Ừ.” Triệu thị vội vàng đồng ý.



Trương thị liền xoa xoa tay, trở về phòng kêu Lý thị, Liên Chi Nhi,

Liên Mạn Nhi cùng Trương Thải Vân, liền hướng trong nhà đi. Ngũ Lang với tiểu Thất cũng đều cuống quít bọc sách đeo lên lưng, cùng nói muốn đi

đến trường, liền chạy mất.



Liên Thủ Tín vốn cho rằng nhận lỗi như vậy là có thể thân thiện lại

với Trương thị, không nghĩ tới dường như Trương thị lại càng tức giận,

mọi người cũng đều không để ý hắn.



Liên Thủ Tín có chút luống cuống, nhìn thấy tất cả mọi người đều ra

cửa, chỉ có Liên Mạn Nhi bởi vì bận gãi ngứa cho mèo đại hoa nên đã chậm lại đằng sau.



“Mạn Nhi a, con giúp đỡ cha đi.” Liên Thủ Tín lập tức như bắt được cọng rơm cứu mạng.